Võ Hạ Uyên hỏi Lưu Sầu Định: “Cô có muốn dừng lại?”
Câu trả lời của Lưu Sầu Định cũng rất chắc chắn: “Không”
Đêm đó, Hạ Khương Linh gọi cho Lưu Sầu Định: “Dừng lại đi”
“Tại sao?” Lưu Sầu Định chế nhạo: “Hạ Khương Linh, anh nói chuyện có lý chút được không? Ai đã bắt đầu chuyện này trước? Khi họ cố gắng đổ nước bẩn lên người tôi, và cả cộng đồng mạng hướng mũi dùi về tôi, sao anh không đứng ra nói hộ tôi một câu? Bây giờ mẹ Tạ vừa nằm viện, anh liền không chịu nổi rồi? “
Hạ Khương Linh nói từng chữ một: “Lưu Sầu Định, Tạ Tố đã chết, đã chết rồi, cô hiểu không? Coi như nhà họ Tạ muốn trút giận, chúng ta trả nợ bọn họ thôi, được không?”
“Tôi không nợ ai hết!” Lưu Sầu Định kìm nước mắt, cô ta nghĩ mình đủ mạnh mế và cô ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thua Hạ Khương Linh chỉ bằng một câu đơn giản. Anh ta không tin mình, giống như hai năm trước, anh ta không hề tin mình một chút nào.
“Lưu Sầu Định, anh không muốn dùng biện pháp mạnh với em, dừng lại đi.”
Lưu Sầu Định hít sâu một hơi: “Tôi từ chối”
“Vậy hãy xem, nắm đấm của ai mạnh hơn”
“Hạ Khương Linh!” Lưu Sầu Định thấp giọng nói: “Anh sẽ hối hận, nhất định sẽ hối hận!
Và Hạ Khương Linh trực tiếp dập máy.
Lưu Sầu Định năm trên bàn khóc thầm, ánh mặt trời chiếu vào người cô dường như không có chút ấm áp nào, một lúc sau, Lưu Sầu Định mới ngẩng đầu lên, trong mắt tràn đầy kiên định.
Cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694747/chuong-431.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.