Cho đến khi Võ Hạ Uyên và Lưu Sầu Định rời đi, Tạ Nhi Đinh vẫn đứng nguyên tại cl Không, không đúng! Lưu Sầu Định đã biết gì? Chắc chắn cô ta đã biết điều gì đó!
Tạ Nhi Đinh lo lắng gặm móng tay.
“Như thế mới đúng chứ, chỉ nói nửa chừng mới có thể hù chết người bên kia” Võ Hạ Uyên lên xe, nhẹ giọng nói.
Lưu Sầu Định cười khổ: “Nguyên nhân chính là vì tôi không có chứng cớ”
“Trường hợp xấu nhất là chúng †a không có chứng cứ, nhưng tôi vẫn có thể dùng cách cũ, để Lưu Sầu Định nói, nhưng vấn đề là, tôi luôn cho rằng Tạ Tố không ngốc như vậy”
Lưu Sầu Định nhìn sang: “Chị Uyên, chị nói thế là sao?”
“Tạ Tố muốn trả thù cô, báo thù Hạ Khương Linh, để hai người không bao giờ có thể ở bên nhau, còn Tạ Nhi Đỉnh thì sao? Trong trường hợp đó, Tạ Tố thực sự không biết em gái mình có âm mưu gì sao? Nếu tôi là cô ấy, tôi sẽ trả thù cho tất cả mọi người, kể cả Tạ Nhi Đinh” Võ Hạ Uyên nói tiếp.
Lưu Sầu Định lắng nghe, trầm tư.
Khi đến địa điểm quay, Lưu Sầu Định lập tức bị nhân viên đưa đi, Võ Hạ Uyên vừa tìm được chỗ ngồi thì nhận được tin nhắn của Trương Tấn Phong: Bảo bối, em ăn cơm chưa?
Võ Hạ Uyên còn nhớ câu nói khá phổ biến trên mạng gần đây: Biến đi!
Trương Tấn Phong:?
‘Võ Hạ Uyên liền gõ: Nhầm rồi.
Trương Tấn Phong nhìn lại Lê Hào và khế âm ừ: “Giỏi lắm”
Lê Hào: “…” Bây giờ tôi cũng được coi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694735/chuong-419.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.