Loại cảm giác này rất khó diễn tả, giống như suy nghĩ ban đầu của Võ Hạ Uyên bị cưỡng chế xóa đi, cô chỉ có thể trơ mắt đứng nhìn, sau đó những cảm xúc bức bối tiêu cực tràn ngập lông ngực.
Cô ta lại dám động tay động chân với Trương Tấn Phong!
‘Võ Hạ Uyên siết chặt bức thư trong tay, trên trán nổi gân xanh chẳng chịt, cô thở gấp hai hơi, nước mắt lưng tròng.
Tại sao lại khó chịu như vậy? Tại sao lại uất ức như vậy?
Cổ họng Võ Hạ Uyên nghẹn ngào, cô đè nén bản thân không được phát ra âm thanh, qua một hồi lâu, cảm xúc này mới dần thối lui như sóng biển, cô hít một hơi thật sâu, lau nước mắt đi, miễn cưỡng đứng dậy khỏi bàn làm vệc, Võ Hạ Uyên biết mình nên làm gì rồi, năm đó Hề Vụ khống chế tinh thần của Hoàng Khánh Minh, cô cuối cùng cũng lĩnh hội được vài phần.
‘Võ Hạ Uyên tiếp tục điều chế nước hoa suốt cả đêm.
Đến 8 giờ sáng, Trương Tấn Phong mặc bộ đồ ngủ mở cửa phòng làm việc, lập tức ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ, anh vẫn như thường ngày, dùng gương mặt đầy cưng chiều nhìn Võ Hạ Uyên, nhướn mày hỏi: “Dậy sớm vậy?
Không ngủ được à?”
“Ừ” Võ Hạ Uyên giả vờ như không có chuyện gì xảy ra, quay đầu nhìn Trương Tấn Phong cười cười: “Anh đi tắm rửa trước đi, em sắp xong rồi”
“Được, anh đi xem con sao rồi” Trương ‘Tấn Phong uể oải nói.
Hai tay Võ Hạ Uyên đặt trước người khẽ run lên, suy nghĩ muốn dùng lời nói dùng hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694666/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.