Võ Hạ Uyên rất thích mùi hương nam tính lạnh lùng trên người anh, cô không tự chủ mà đặt tay ôm lấy bả vai anh. Hai người hôn nhau triền miên, hận không thể cướp đi chút không khí cuối cùng trong miệng của đối phương, phát ra âm thanh ám muội.
“Chủ tịch Trương, hai người…”
Liên Huyền Trúc mỉm cười đẩy cửa ra, cô ta không hề muốn nhìn thấy cảnh này, cô ta kinh hãi kêu lên một tiếng “A”, sau đó liên đưa hai tay che ngực, đáy mắt tràn đầy vẻ đau thương.
‘Võ Hạ Uyên nhìn thấy cô ta như vậy, cô bỗng giật mình sinh ra một loại cảm giác chính mình là tiểu tam bị bắt quả tang trên giường. Nhưng mà không đúng, cô là người đến trước, cho nên bộ dạng đau thương của Liên Huyền Trúc là như thế nào?
Võ Hạ Uyên ở bên này bị Liên Huyền Trúc làm cho giật mình, Trương Tấn Phong bị quấy rối chuyện tốt, lập tức giận dữ, giọng điệu trầm xuống: “Cô chủ Silina, mong lần sau cô vào phòng người khác thì nhớ gõ cửa? Đây là phòng của tôi, không phải là vườn rau của nhà mấy người”
Đột nhiên hốc mắt Liên Huyền Trúc đỏ bừng, hốt hoảng gật đầu, nước mắt lập tức chảy xuống, mang theo một nỗi bi thương, xoay người bỏ chạy.
‘Võ Hạ Uyên hoàn toàn ngây người, cô lúng túng quay đầu hỏi Trương Tấn Phong: “Hai người có làm chuyện gì mờ ám sau lưng em không? Nếu không tại sao người ta lại phản ứng mạnh như vậy?”
Trương Tấn Phong lạnh giọng: “Vớ vẩn”
Hai người từ trên lầu xuống dưới, Lê Đình Cảnh đã cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694645/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.