Mấy vị khách quý chọn gian phòng tốt, Võ Hạ Uyên đứng trong phòng khách, điện thoại di động kêu “ting ting”, là tin nhắn của Hạ Lam: Hãy trung thực!
Hai mắt Võ Hạ Uyên lạnh như băng, hiện tại cô ta còn đang làm gì, còn diễu võ dương oai hay sao?
Chọn ngày không bằng gặp ngày, Võ Hạ Uyên cảm thấy hôm nay là thời điểm thích hợp.
Theo lệ thông thường, ngày đầu tiên mọi người cân nhắc đến tình trạng tỉnh thần của ba người nên mới quyết định ở lại căn hộ nhỏ này.
+Joe là một người đàn ông lịch sự, lại vô cùng ga lắng, đối với Yến Nhi cũng chiếu cố đặc biệt. Ở bên chăm sóc Yến Nhi rất chu đáo nhưng Yến Nhi lại tỏ ra không quan tâm và cứ nói chuyện với Đỗ Minh Thông. Bên này Chung Sở Kiều cũng không thoải mái trong lòng, Võ Hạ Uyên nhìn mà đau đầu, mối quan hệ này thật phức tạp.
Mà Trịnh Hân đang ngồi bên cạnh Hạ Quang Bảo, phải nói răng cô ta rất có tài dụ dỗ đàn ông, cổ tay trắng nõn mỏng manh lộ ra khi rót trà, thỉnh thoảng tiếp xúc với thân thể Hạ Quang Bảo, cộng vẻ mặt luôn tươi cười. Một lúc sau, ánh mắt Hạ Quang Bảo nhìn Trịnh Hân liền thay đổi.
Tranh thủ lúc đi toilet, Trịnh Hân nhỏ giọng nói với Võ Hạ Uyên: “Tôi không rõ hän ta có cần câu hay không?”
“Dùng cái này” Võ Hạ Uyên từ trong túi áo lấy ra một miếng cao dán, màu hồng nhạt, “cái này lên người hẳn”
“Cái này có tác dụng sao?” Trịnh Hân nghi ngờ.
“Tôi không bao giờ làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694598/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.