Kiều Nhật Linh đúng là khiến Trịnh Hoài Lan trở tay không kịp. Nhưng cô ta nhanh chóng bình tĩnh lại, cố gắng nặn ra một nụ cười nhẹ nhàng, thân thiện: ” Nhật Linh, cậu đang nói gì thế? Sao tôi lại chẳng hiểu gì cả?”
Kiều Nhật Linh hừ lạnh một tiếng: “Bây giờ còn giả bộ không biết à? Phòng làm việc ra tuyên bố còn không thông báo cho nghệ sĩ chắc. Chẳng phải trước mấy người ồn ào chấm việc dứt hợp đồng, lúc chúng ta ngày đầu tiên vào làng giải trí sao?”
Nụ cười trên mặt Trịnh Hoài Lan hơi bớt lại: ” Kiều Nhật Linh, đúng là không nhìn ra đấy, thường ngày cậu trong có vẻ ngốc nghếch, không ngờ cũng mau mồm mau miệng phết nhỉ”
“Cô thừa nhận tôi nói đúng rồi?” Kiều Nhật Linh đột nhiên kích động: “Sao cô lại xấu tính thế hả? Này nào cũng ăn của chị Uyên uống của chị Uyên mà có thể làm được chuyện này?
“Tôi ăn chùa hay gì? Trịnh Hoài Lan chế nhạo: “Tôi cũng bỏ trăm bảy ra đấy thôi được chưa?
Lời vừa thốt ra, Triệu Nhất Long và Đỗ Minh Thông đồng thời lộ ra vẻ khinh thường, bỏ ra trăm bảy mà mỗi ngày đều thịt cá no đủ, Trịnh Hoài Lan cô ta đang năm mơ ủ đấy hả?!
“Nhật Linh” Võ Hạ Uyên từ trong phòng bếp nghiêng nửa người ra: “Lại đây giúp đi”
“Nhưng mà chị Uyên…” Kiều Nhật Linh tức không chịu được.
“Đến giúp chị!” Giọng điệu của Võ Hạ Uyên trầm xuống. Sau đó Kiều Nhật Linh hung tợn lườm Trịnh Hoài Lan rồi xoay người đi.
Trịnh Hoài Lan cười đắc ý: “Người hâm mộ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694585/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.