Sự hiểu lâm lớn nhất trên thế giới có thể là tôi tự làm nón xanh cho chồng mình Tài hùng biện tuyệt vời như Võ Hạ Uyên giờ khắc này cũng nghẹn lời, cô phải tiếp lời như thế nào đây?
Lâm Diệu Thương thấy Võ Hạ Uyên không nói chuyện, cho rằng cô bị đả kích lớn, liền giả dối trấn an cô: “Bà chủ Lệ đừng quá đau lòng, mọi chuyện đều là lỗi của Võ Hạ Uyên! Chuyện này tôi đến nói với bà chủ Lệ, chỉ là không muốn bà không biết gì cả”
Võ Hạ Uyên điều chỉnh trạng thái, so với ảnh hậu còn lộ ra thêm vẻ mặt có phần khổ sở: “Vậy thì cảm ơn cô”
Nhìn thấy mục đích của mình đã đạt được, nếu Lâm Diệu Thương còn ở lại bị người khác phát hiện thì cũng sẽ không ổn, vì vậy đứng dậy đưa danh thiếp cho Võ Hạ Uyên: “Nếu muốn biết mọi chuyện về Võ Hạ Uyên, xin hãy cứ liên lạc với tôi bất cứ lúc nào”
“Được, vất vả cho cô rồi”
Lâm Diệu Thương không khỏi thở dài, quả nhiên xứng danh là con nhà quyền thế, khí chất cùng sự nhẫn nại này làm sao có thể so sánh với Võ Hạ Uyên quê mùa, đê hèn kia, tổng giám đốc Lệ thật sự bị mù rồi.
Mãi đến khi bóng dáng Lâm Diệu Thương khuất hẳn ở cửa lớn, Võ Hạ Uyên mới sụp vai ném danh thiếp của mình vào thùng rác, không biết Lâm Diệu Thương làm sao phát hiện ra, mặc dù Lâm Diệu Thương ra chiêu này rất đúng, nhưng vận dụng lại không đúng chỗ.
Nếu cô ta cẩn thận hỏi về tên của “bà chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694554/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.