đạo diễn Lâm thuê khách sạn ở giữa sườn núi, đi theo thêm bậc đá từ chân núi đi lên cũng phải mất mười mấy phút.
Nhân viên công tác vất vả khiêng đủ loại thiết bị, Đỗ Minh Thông không nhịn được đi lên hỗ trợ, đạo diễn Lâm càng thêm thích đứa nhỏ này.
Có phải tôi cũng nên giúp đỡ một chút chứ?” Diệp Vĩ Thanh đi bên cạnh đạo diễn Lâm, cười hỏi một câu.
“Tuyệt đối đừng” Đạo diễn Lâm vội vàng từ chối: “Lần trước cậu treo dây cáp bị thương phần eo, đến bây giờ vẫn chưa có tốt. Con đường núi này rất trơn, cậu mà bị ngã làm sao chắc tôi không sống nổi mất”
Diệp Vĩ Thanh cười nhẹ, liếc Đỗ Minh Thông một cái, cũng không cậy mạnh.
“Haiz, nói thật” đạo diễn Lâm chỉ vào Đỗ Minh Thông, nhỏ giọng nói với Diệp Vĩ Thanh: “Lâu lắm rồi tôi chưa thấy ai giống như đứa bé iễn xuất tốt, quay phim cũng rất nghiêm thế tôi mới để ý đến đứa bé này”
Diệp Vĩ Thanh nhìn đạo diễn Lâm một chút: “Ý của ông là muốn tôi chỉ bảo cậu ta một chút?”
đạo diễn Lâm không hề giấu diếm: “Nếu có thời gian”
Diệp Vĩ Thanh không trả vào trên người Võ Hạ Uyên: “Tôi chưa từng thấy người đại diện của Đỗ Minh Thông ở trong vòng này, người mới?”
“Ừm” đạo diễn Lâm suy nghĩ một chút: “Tôi không giấu diếm gì cậu, cô ấy là ngườ được Phạm Minh Trạch đặc biệt bồi dưỡng”
Lần này Diệp Vĩ Thanh đã hiểu, Thiên Thần có ET chống lưng, cho dù là ở phương diện tuyên truyền hay tài chính đều không thiếu, theo tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694523/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.