Phùng Ngọc Ninh có vẻ rất thích cậu chủ thứ hai nhà họ Ngô, gia thế bối cảnh đối phương không khác biệt lắm với mình, căn bản không có không thể chịu nổi như Phùng Ngọc Chỉ nói, càng quan trọng hơn là hợp mắt.
Vê phần cậu chủ thứ hai nhà họ Ngô nghĩ như thế nào, ai biết được?
“Ôi, anh vội cái gì?” Phùng Ngọc Ninh xô đẩy Ngô Xuyên, sắc mặt ửng đỏ, ánh mắt không ngừng nhìn chằm chằm lối vào hành lang: “Để cho người ta thấy được làm sao?”
“Thấy thì thấy, anh cưới em” Ngô Xuyên hôn cổ Phùng Ngọc Ninh, giọng nói đã nhuốm màu dục vọng.
“Đừng, em nghe mẹ anh nói, anh có vị hôn thê” Phùng Ngọc Ninh nghĩ đến điều này liền tức giận.
“Làm sao có thể?” Ngô Xuyên bật cười: “Đó còn không phải là do cô em, em biết mẹ anh nói bà ấy thế nào không? Nếu không phải là bởi vì bà ấy đặt tiêu chuẩn vượt quá khả năng khiến ai cũng xem thường, thì mẹ đã sớm đồng ý chuyện của hai chúng ta, mẹ anh thương anh mà”
Nghe Ngô Xuyên nói như vậy, Phùng Ngọc Ninh dễ chịu một chút, đồng thời ngày càng ghét bỏ Phùng Ngọc Chị, cho tới nay cô đều nghe Phùng Ngọc Chi , ban đầu cũng xem như là Phùng Ngọc Chỉ thương cô, nhưng bây giờ càng ngày càng có thể thấy rõ, Phùng Ngọc Chỉ là người cực kỳ ích kỷ, nếu mình là một đứa con trai, chỉ sợ bà ấy cũng không thèm liếc nhìn một cái.
“Thế nào, anh đã đặt phòng xong rồi” Ngô Xuyên cười nói.
Giọng nói Phùng Ngọc Ninh cực thấp: “Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694504/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.