“Hả?” Bởi vì thuốc nên bây giờ Võ Hạ Uyên chỉ có thể thốt ra những âm tiết đơn giản, nếu nói nhiều quá cổ họng cô sẽ đau rát như bị lửa đốt, cô nhìn khuôn mặt lạnh lùng của Phạm Đình Cảnh đang đưa lễ phục lộng lẫy qua, hơi kinh ngạc, ra dấu đại khái là: ‘Cho tôi sao?”
Phạm Đình Cảnh nhét lễ phục vào trong lòng của Võ Hạ Uyên, gần như ra lệnh nói: “Cho cô ba tiếng, tự mình trang điểm, sau đó đi theo tôi”
‘Võ Hạ Uyên suy nghĩ một lúc, cảm thấy lời giải thích hợp lý nhất đó là Phạm Đình Cảnh muốn dẫn cô đi hỗ trợ lĩnh vực, nhưng cô là một người phụ nữ đã có chồng, làm sao có thể cùng người khác…
“Đừng nghĩ đến chuyện từ chối” Phạm Đình Cảnh đã nhìn ra cô đang nghĩ cái gì gì, lạnh lùng nói: “Có bất ngờ cho cô, không đi bảo đảm cô sẽ hối hận”
Võ Hạ Uyên hơi nghiêng đầu “Bất ngờ gì?”
Sườn mặt của người phụ nữ gần như trong suốt dưới ánh mặt trời, Phạm Đình Cảnh hốt hoảng dời tầm mắt: “Cô đi sẽ biết, yên tâm, tôi không có hứng thú muốn lợi dụng cô đâu”
Anh ta đã nói đến mức này rồi mà Võ Hạ Uyên vẫn từ chối nữa thì có vẻ hơi đạo đức giả, trong lòng cô biết Phạm Đình Cảnh không phải người vô duyên vô cớ kiếm chuyện.
Đây là một bộ lễ phục xuyên thấu màu trắng hồng, dài đến mặt đất, rất lộng lẫy và sang trọng, hơn nữa thiết kế cũng xem như tỉnh xảo, phần eo có khóa thắt lưng, nhấn một cái có thể cởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694482/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.