Chương 155: Điên cuồng!
“Cô..” Tô Vân Phương trừng mắt nhìn chòng chọc vào Phan Minh Anh, tràn ngập thù hận. Nước mắt cùng nước bọt của bà ta lẫn cả vào nhau, khó khăn phun ra mấy chữ: “Không… không được… chết…”
“Không được chết tử tế đúng không?”
Mỗi từ Phan Minh Anh nói ra đều lạnh lẽo như băng.
Tô Vân Phương theo bản năng mà rùng mình một cái.
Phan Minh Anh nghiêng đầu: “Sợ rồi à?
Đừng mà, đây mới là bắt đầu mà thôi.” Cô ta lôi từ dưới bàn ra một vali hành lí lớn, vừa làm vừa nói: “Lúc đó tôi đau khổ cầu xin bà, nhưng bà không quan tâm, ép mẹ tôi đến chết. Quá trình cụ thể chắc là bà chưa quên đâu nhỉ? Ai da, tìm thấy rồi” Phan Minh Anh lấy ra một cái chai màu nâu, chậm rãi đi về phía Phan Minh Tú.
“Ư… Ư ư!” Tô Vân Phương liều mạng bò về phía này, nhưng bà ta chỉ xê dịch được một chút.
‘Võ Hạ Uyên cảnh giác nhìn chằm chằm Phan Minh Anh, vẫn không có sức lực!
Phan Minh Anh trực tiếp đi qua Võ Hạ Uyên, đem thứ trong bình đổ từng giọt lên mặt Phan Minh Tú đang hoàn toàn không biết gì “AI” Phan Minh Tú ôm mặt thét chói tai, kèm theo đó là tiếng da thịt bị ăn mòn.
Võ Hạ Uyên nhằm chặt mắt lại, là axit sunfuric!
“Đúng! Kêu như thế đấy! Kêu to lên! To nữa lên!” Sự điên cuồng và khoái trá trong mắt Phan Minh Anh đan chéo vào nhau, đến tận khi Phan Minh Tú kiệt sức, cô ta mới túm tóc Phan Minh Tú lên, nhìn chäm chäm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694471/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.