“Hạ Uyên” Trương Tấn Phong đưa tay giữ lại bả vai đang run rẩy của Võ Hạ Uyên, giọng nói hơi trầm xuống: “Không sao đâu.”
Mà thái độ này của Trương Tấn Phong.
không biết đã cho một số người ám chỉ như thế nào liền có một nam một nữ ao ra khỏi đám đông. Người phụ nữ trực tiếp ôm lấy thăng nhóc mập mạp vào trong lòng ngực, sau đó khóc cùng với con trai. Còn người đàn ông thì lại dùng một vẻ mặt vô cùng căm phẫn mà chất vấn Võ Hạ Uyên: “Cô lấy tư cách gì mà dám đánh con trai của tôi?”
“Không biết nói chuyện” Võ Hạ Uyên nói tiếp: “Lý do này có đủ hay không?”
Võ Hạ Uyên nói xong liền gắt gao nhìn chòng chọc người đàn ông, hỏi: “Loại lời nói ‘con ma ốm như thế này là do anh dạy sao?”
Trên mặt người đàn ông có chút lúng túng, sau đó vung tay lên: “Cô đừng có lôi chuyện này ra với tôi, tôi hỏi cô, cô có tư cách gì mà đánh con trai của tôi?”
Người phụ nữ theo sau khóc lóc kể lể: “Nó chỉ là một đứa nhỏ thôi mà, lại còn nhỏ như vậy, coi như có nói sai cái gì thì bao dung bỏ qua một chút cũng không được sao? Vì sao phải xuống tay nặng như vậy chứ?”
Võ Hạ Uyên hít sâu một hơi, vừa định đáp trả thì lại bị Trương Tấn Phong kéo về phía sau, khí thế lạnh đến thấu xương lập tức ập đến. Người đàn ông mới vừa rồi còn đang làm ầm ï không thể không lui về phía sau hai bước, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694451/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.