Đám người phía sau vội vàng đuổi theo,Võ Hạ Uyên đi trên đôi giày cao gót chạy lảo đà lảo đảo, thang máy đã ở cách đó không xa, thế nhưng trong thời gian chờ thang máy trống rỗng nhất định cũng sẽ bị bắt được, Võ Hạ Uyên nhanh chóng đưa ra quyết định, dứt khoát chạy về phía cầu thang bộ.
Nhưng khi cô vừa mới vừa quay người lại, liền đâm đầu đụng phải một người.
“Võ Hạ Uyên?” Trương Thiên Định đỡ lấy Võ Hạ Uyên, nghe thấy động tĩnh nhìn về phía phía sau cô, sắc mặt bỗng nhiên biến đổi: “Đi thôi!”
Thế nhưng khi Võ Hạ Uyên mới vừa bước vào cửa cầu thang bộ đã bị chúng bắt gặp, Trương Thiên Định xoay người đạp vào đám người đang đuổi theo, nhân cơ hội liền đẩy Võ Hạ Uyên về phía sau một cái rồi quát lên: “Nơi này để tôi ở lại chống đỡ, cô đi trước đi!”
Võ Hạ Uyên và Trương Thiên Định liếc nhìn nhau, sau đó vì việc nghĩa mà không chút do dự lao xuống lầu.
“Cẩn thận!” Võ Hạ Uyên vừa chạy về phía đại sảnh vừa hét lớn.
Chờ đến khi Võ Hạ Uyên vội vã trở lại cùng với đám nhân viên bảo vệ thì chỉ thấy mỗi Trương Thiên Định đang ngã vào giữa vũng máu, còn Trương Thế Trạch thì sắc mặt trắng bệch đứng ở một bên không ngừng run rẩy.
Huỳnh Tố Vân là người đầu tiên lấy lại phản ứng, cô nhào tới ôm chầm lấy Trương Thiên Định, nhìn về đám người gào khóc: “Mau gọi xe cứu thương!”
Trương Thiên Định bị ăn một đao vào thắt lưng, giờ phút này máu vẫn đang không ngừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694406/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.