Người đàn ông không để ý đến Lý Dư Nhiên đang sống dở chết dở. Anh ta đi về phía trước hai bước, dọa đám vệ sĩ phải cảnh giác mười hai phần Đối phương đúng lúc dừng lại, ngón tay thon dài lần tìm trên ngực, rút ra một nhánh hoa hồng đỏ từ trong túi áo, sau đó cúi người đầy ga lăng, vừa nhìn về phía Võ Hạ Uyên cười vừa nhẹ nhàng đặt hoa hồng trên đất.
Võ Hạ Uyên: “…” Đây là cô đang bị đùa giỡn sao?
Người đàn ông quay người nhấc Lý Dư Nhiên lên, ném lên xe như ném bao tải. Thấy anh ta muốn đi, Võ Hạ Uyên nhịn không được mở miệng: “Để Lý Dư Nhiên lại, cô ta nhất định phải nhận sự trừng phạt của pháp luật”
Người đàn ông hơi nhíu mày, hứng thú ghé vào trên cửa xe, trông như một bức tranh màu nước được chế tác cẩn thận: “Chuyện này không được, các người đánh chó cũng phải nhìn chủ nhân đây này” Nói xong nhẹ nhàng hôn gió với Võ Hạ Uyên: “Người đẹp, chúng ta sẽ còn gặp lại.”
Võ Hạ Uyên: “Tôi cũng không muốn nhìn thấy anh…”
Mà người đàn ông đi chưa được mấy phút, xe Trương Tấn Phong đã dừng sát ở ven đường.
Trương Tấn Phong nhanh chân đi đến trước mặt Võ Hạ Uyên, sau khi xác nhận cô không sao thì nhìn vệ sĩ một lượt: “Lý Dư Nhiên đâu?”
“Bị một người đàn ông xa lạ đưa đi.” Võ Hạ Uyên nói tiếp: “Em nhớ rẵng… Lý Dư Nhiên gọi anh ta là Minh Khanh.”
Minh Khanh? Trương Tấn Phong nhíu mày nghĩ, quả thật không có ấn tượng.
“Còn có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694382/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.