Liên tiếp một tuân, ngày nào Võ Hạ Uyên cũng nhận được bưu phẩm chuyển phát nhanh. Chúng có kích thước lớn nhỏ khác nhau và tất cả đều là những thứ đáng sợ, có khi là một đống nhện chết, có khi lại là hai ba con chuột chết. Thậm chí còn có một lần, trong hộp phát ra tiếng “xào xạc” khiến người khác rùng mình, rõ ràng là vật sống. Võ Hạ Uyên không dám mở ra bèn trực tiếp ném luôn vào thùng rác.
Ngày hôm sau cô nghe nói một người công nhân vệ sinh bị rắn cắn, cũng may đó không phải là rắn độc.
Nghe nhân viên trong cửa tiệm nói rằng gia cảnh của người nhân viên vệ sinh kia rất khó khăn nên Võ Hạ Uyên đã giấu tên cho cô ấy một ít tiền, dù sao thì tai họa không đáng có này cũng là do đối phương nhận thay cô.
Sau đó cô lại tiếp tục nhận được bưu phẩm chuyển phát nhanh, Võ Hạ Uyên cũng không dám tùy tiện ném đi nữa mà đợi mọi người về hết rồi chạy ra phía sau con phố ném bưu phẩm vào một cái thùng sắt lớn rồi châm lửa đốt sạch.
Chuyện này Võ Hạ Uyên không nói cho.
Trương Tấn Phong biết, cô biết chắc chắn có một người nào đó đang âm thầm nhắm vào mình. Võ Hạ Uyên có linh cảm, chỉ cần chờ đợi, sự thật cần tìm chắc chắn sẽ dần dần nổi lên trên mặt nước.
Khi rảnh rỗi Võ Hạ Uyên cũng sẽ suy nghĩ từ chuyện ảnh chụp đến chuyện rơi xuống núi, rốt cuộc có bao nhiêu người bắt tay với nhau? Chắc chắn Trương Thiên Định đã phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ngay-keo-lo/1694356/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.