Đi từ Tuế Giang thành đến Khúc Dương thành cũng không quá hai ngày đường thủy, Diệp Cốc Thanh muốn vội về Khúc Dương thành để kịp chịu tang, đó là chuyện mà ai cũng biết. Cho nên trong suốt quá trình đi, đội chèo thuyền luân phiên đổi ca cho nhau, rốt cuộc chỉ mới một ngày rưỡi thuyền đã cập bờ Khúc Dương thành. Vì không muốn tốn quá nhiều thời gian, Diệp Cốc Thanh để Lưu quản gia chỉ huy con thuyền còn lại quay về Tuyên thành, trong lúc đó, mình và Hồng Hề Việt, còn có Liêu Khải Vân chọn một chỗ ở ven bờ Khúc Dương thành để đậu thuyền.
Thời điểm thuyền lớn hạ neo không ngoài ý muốn gây nên một trận náo động, Diệp Cốc Thanh biết rõ chút nữa thôi sẽ có quan phủ đến hỏi, vì vậy liền để lại bức thư của Tư Mã Thái thú Tuế Giang thành cho một người coi như là có trách nhiệm lớn nhất ở trên thuyền, còn mình thì cùng với Hồng Hề Việt, Liêu Khải Vân đi đến chùa Hồng Vân ở Khúc Dương thành.
Chờ đến khi ba người đi đến chân núi, xa xa đã nghe thấy tiếng tụng kinh từ trên cao vọng xuống. Ba người đi khoảng mười bậc thang. Rốt cuộc ở chỗ lưng chừng núi đã thấy được một ngôi nhà tranh.
Lúc này, bên ngoài nhà tranh, mấy hòa thượng mặc tăng bào màu vàng đang ngồi xếp bằng. Bọn họ đều chắp tay trước ngực, hai mắt khép hờ, trong miệng không ngừng niệm một loại kinh gì đó mà Diệp Cốc Thanh nghe không hiểu lắm. Mà Diệp lão gia thì vẻ mặt tiều tụy đứng ở một bên.
Cảm thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-ma-dau-ve-song-qua-ngay/574873/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.