*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Thu Lệ
Chờ đến lúc kết thúc, bầu trời đêm treo cao, bốn phía dần dần tĩnh, thỉnh thoảng có tiếng mô tô chạy qua. Đàm Như Ý cảm thấy xấu hổ nên đưa lưng về phía Thẩm Tự Chước, hai tay che mặt lại, mặc cho anh gọi thế nào cũng không chịu xoay đầu lại.
Sau lưng truyền đến xột xoạt của mặc quần áo, Đàm Như Ý vội vàng cuốn chăn qua phủ kín lên người. Thẩm Tự Chước nhẹ giọng cười một tiếng, cũng không miễn cưỡng, chỉ hỏi: "Có nóng không?"
Dĩ nhiên là nóng, toàn thân toát mồ hôi có tắm cũng không hết. Vậy mà Đàm Như Ý chỉ bọc kín chăn, không xoay người cũng không nói chuyện.
"Có đói bụng không?"
Trước giờ cô vẫn luôn ăn đúng ngày ba bữa, vốn dĩ chưa ăn cơm tối, bây giờ lại tiêu hao nhiều thể lực vậy đã sớm đói đến nỗi ngực dán vào lưng. Cho nên không có tiền đồ gật gật đầu.
"Đứng lên đi." Thẩm Tự Chước vỗ nhẹ lưng của cô, "Đi ăn cái gì đi, đừng để đói bụng."
"Vậy...... Vậy anh đi xuống trước đi, em mặc quần áo."
Thẩm Tự Chước cười lên, giọng nói trầm thấp dễ nghe, "Cũng không phải là chưa từng nhìn thấy."
Không nói còn thôi, vừa nói khuôn mặt Đàm Như Ý liền cháy đỏ bừng như cục than trong lò, bọc chăn càng chặt hơn không chịu lên tiếng.
Thẩm Tự Chước không trêu cô nữa, vuốt vuốt tóc mai qua một bên giúp cô, nhỏ giọng nói: "Anh chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-lau-se-hop/577811/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.