Edit: Thu Lệ
Hạ Lam cười rộ lên, “Sớm nên gửi cho anh mới phải, bận rộn một chút nên quên mất —— Như Ý đâu?”
“Đi mua thức ăn.”
Hạ Lam vào nhà cùng hàn huyên với Ông nội Đàm. Khả năng đặc biệt của cô là biết cách giao tiếp với người khác, chỉ cần mấy câu nói đã làm Ông nội Đàm mở cờ trong bụng, “Năm nay ông đã 84 tuổi rồi ạ? Thật là không nhìn ra, thân thể khỏe mạnh thế kia mà.”
Ông nội Đàm cười nói: “Không khỏe mạnh đâu, không phải năm ngoái mới phẫu thuật tim đó sao?”
“Người sống cả đời phải có một số bệnh hoặc tai họa nhỏ, lần này ông gắng gượng qua khỏi bảo đảm sống đến một trăm tuổi nhất định không thành vấn đề!”
Ông nội Đàm cười to, “Không dám trông đến một trăm tuổi, chỉ mong được nhìn thấy đứa bé của Như Ý ra đời là ông đã thỏa mãn rồi.”
Hạ Lam không khỏi liếc mắt nhìn Thẩm Tự Chước ở bên cạnh, cười nói, “Vậy ông phải thúc giục bọn họ, hai người này rất không để tâm, người khác nhìn cũng căm tức.”
“Chuyện này không thúc giục được, phải để cho hai đứa nó tự quyết định.”
Một lát sau, Hạ Lam cười nói: “Hôm nay Đàm Cát bận học, cậu ấy bảo ngày mai sẽ rút ra chút thời gian qua đây thăm ông, nói ông cứ yên tâm ở lại nhà Như Ý.”
“Ừ, con còn biết Đàm Cát nhà ông à?”
“Đều là người thân của Như Ý cả, biết để giúp đỡ lẫn nhau cũng tốt.”
Ông nội Đàm cười nói, “Như Ý có thể quen biết được người bạn có tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-lau-se-hop/577798/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.