Edit: Thu Lệ
Ngày hôm sau, Đàm Như Ý làm theo ước hẹn, đi lên lầu tìm Hạ Lam. Vừa đi vào, căn phòng đã được dọn dẹp sạch sẽ, trong bình hoa trên bàn trong suốt còn cắm ba nhánh Bách Hợp tươi mới. Hạ Lam mặc quần áo ở nhà, tóc vẫn được búi thành một búi tóc, có vẻ tươi cười rạng rỡ.
Đàm Như Ý đoán không ra số tuổi của Hạ Lam, cô ấy giống như đã kết hôn hơn mấy năm, nhưng thoạt nhìn cũng chỉ bằng tuổi cô, thậm chí có lúc còn trẻ tuổi hơn cô một chút.
Đàm Như Ý ngồi xuống ghế sôfa, Hạ Lam thong thả ung dung loay hoay máy cà phê, sau giữa trưa trong không khí dâng lên mùi thơm. Sau một lúc lâu, Hạ Lam bưng cà phê nóng hổi lên, Đàm Như Ý nhấp một hớp, cảm thấy đắng, hỏi cô ấy chút đường cục. Hạ Lam kiểm tra cả buổi mới tìm ra được hai cục, có lẽ là do uống cà phê hòa tan còn dư lại.
Đàm Như Ý cũng bỏ vào, nếm thử một miếng, vẫn cảm thấy rất đắng.
Hạ Lam cười nói, “Sớm biết đã không uổng phí chuyện này rồi.”
Đàm Như Ý cười cười, để cái ly xuống, không hề miễn cưỡng mình nữa. Cô là một người không thể uống đắng, cùng đồng nghiệp ra ngoài ăn cơm, từ trước đến nay vẫn luôn chọn thức uống ngọt nhất, tự mình làm cơm hơn mười năm, chưa từng chủ động mua khổ qua qua một lần, người khác thích ăn sô – cô – la màu đen, còn cô lại thích ăn màu trắng.
Cô quên mất mình đã từng xem qua một luận điệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-lau-se-hop/261981/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.