Tối hôm đó anh ta cũng không làm việc cô thì cảm thấy ở đây cô không có gia đình hay bạn thân bên cạnh nên có chút buồn dù ba mẹ chồng đối với cô rất tốt nhưng bên cạnh cô lúc nào cũng là người chồng lạnh lùng nên cô không cảm thấy hạnh phúc thứ anh ta muốn là thân thể cô còn thứ cô muốn từ anh là sự nhẹ nhàng khi nói chuyện, ngồi trên giường cô nhìn đồng hồ vẫn còn sớm nên cô quyết định xuống nhà đi dạo vài vòng rồi lên vì căn biệt thự cũng to như căn biệt thự Cao Minh Hào có đi cả ngày cũng chưa hết. Đi đến cửa chưa kịp mở lại nghe câu hỏi của anh ta vang bên tai
- Cô đi đâu vậy?
- Tôi xuống sân đi dạo một chút rồi sẽ lên ngay
- Được tôi đi với cô
Nghe Cao Minh Hào nói sẽ đi dạo cùng cô Hạ Đan nhìn hắn với vẻ khó hiểu rồi im lặng đi ra ngoài, dưới sân rộng lớn gió thổi nhẹ nhàng làm cho con người ta cảm thấy thoải mái dễ chịu vô cùng, nhưng cả hai đi ngắm khung cảnh về đêm xung quanh biệt thự chứ không nói với nhau câu nào rồi cô đi lại xích đu ngồi Cao Minh Hao thấy vậy cũng liền ngồi bên cạnh cô, đây là lần đầu cô và anh ngồi gần nhau trong yên bình như vậy bất giác anh nhìn cô với đôi mắt khác những ngày trước, anh mắt hôm nay nhẹ nhàng hơn hẳn nhưng còn Hạ Đan ánh mắt cô lúc này đượm buồn hơn nhiều
- Cô sao vậy buồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-de-tra-no/2850621/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.