Chương trước
Chương sau
Thưa thiếu gia cô gái tên Hạ An mà anh bảo tôi theo dõi đang sống ở thành phố này cách nhà lão Vương một tiếng đi xe là một căn biệt thự không hơn không kém của thiếu gia

- Cô ta sống một mình hay với ai?

- Ngoài cô ta còn có một bé gái tầm ba tuổi chồng cô ta là David đối tác làm ăn của ba thiếu gia

- Hóa ra là hợp tác với sòng bạc

- Được rồi điều tra xem lão Vương đó ngày xưa đã nhận nuôi một bé gái ở cô nhi viện nào còn nữa cho ngồi theo dõi ông ta xem có ngược đãi gì vợ ông ấy không

- Tôi sẽ làm ngây thưa thiếu gia tôi xin phép đi trước

Chồng của Hạ An là một đối tác lớn ở sòng bạc Cao Gia nhờ vậy mà cô ta mới có cơi ngơi sống trong nhung lụa như hôm nay cũng có thể nói là một bước tiến nhảy vọt

Sống trong nhung lụa quên luôn Hạ Đan ngày trước từng chịu khó chịu khổ mỗi ngày đều quay quần bên mình đến lúc có niềm vui rồi thì quên đi đứa em nhỏ bắt cô phải gã đi để trả nợ cho ba mình

Người gián tiếp làm cho Hạ Đan không có gia đình ruột của mình ngoài mặt yệ thương bên trong thâm độc giấu luôn chuyện gia đình trở về nước sinh sống cắt mọi hình thức liên lạc với Hạ Đan

- Chị nói đi Hạ Đan có phải em rột của chị không?

- Nó không phải em ruột của tôi

- Ngày trước vì tôi ham có em để chơi cùng nên ba tôi mới đến cô nhi viện xin nó về tuổi thơ tôi nhờ có nó mới lớn lên trong niềm vui khi tôi lên đại học nó ở nhà phụ ba mẹ tôi chỉ tốt nghiệp cấp ba rồi nhường lại việc học cho tôi nhưng mà tôi có bạn bè rồi niềm vui với nó không còn tôi nói ba gã nó cho anh...

- Hay thật cuối cùng Hạ Đan chỉ là công cụ vui chơi của cha con cô thích thì mang về nuôi đến lúc thỏa mãn rồi gã người ta để trả nợ

- Tại nó ngu lúc nó học cấp hai ba tôi bắt đầu thay đổi với nó lúc đó không biết bỏ trốn giờ trách ai mà chẳng phải bây giờ nó sống rất hạnh phúc sao

- Tuyệt vời quá từ đây đến ngày cô ấy sinh bất kì chuyện gì xảy ra với cô ấy cha con cô phải lãnh đủ mọi thứ mà Hạ Đan trước nay đã chịu đựng



- Nếu anh nói vậy thì qua đó đưa bà già vô dụng đó theo nó luôn đi cha con tôi không nuôi ong tay áo

- Người mang nặng đẻ đau cô ra mà cô còn dám đuổi sao

- Đúng là mẹ tôi nhưng bà ta lại thương nó hơn không công bằng

- Được bà ấy sẽ sống với tôi nếu lão già đó lén phén tới thì cô đến nhận cái mạng già của ông ta về

Cao Minh Hào đến gặp Hạ An để nói rõ mọi chuyện không ngờ cô ta lại lật mặt nhanh như vậy còn đuổi cả mẹ của mình quả thật người không tốt kịch bản nào cũng nghĩ ra

- Hạ Đan giờ mình về nhà anh sẵn ghé qua rước mẹ em đến ở nhé

- Anh không nghe ông ấy đã nói sao em không phải con của họ chắc gì mẹ chịu nhận em nữa

- Nhận mẹ sẽ về ở với chúng ta Hạ An đuổi mẹ em rồi

- Chị ta đuổi mẹ của mình sao?

- Đúng đó giờ em không nên tin tưởng bất cứ ai ngoài anh hết nghe chưa

- Mẹ anh...

- Anh đã nói rồi mẹ đồng ý chỉ cần em khỏe mạnh sinh con thì muốn gì gia đình anh cũng theo ý em

- Giờ về thôi mẹ đang đợi em qua đón đó

Trở về Cao Gia anh tìm cách nói chuyện với Hạ Đan để cô hiểu mà không bị kích động dù gì bà Dung người không sinh cô ra nhưng hết mực thương cô như vậy lại bị chính con gái ruột đuổi đi

- Mẹ à...mẹ không như ba và chị chứ



- Không giờ mẹ chỉ có con con gái thôi những người đó xem như chúng ta không quen biết con nhé

- Dạ mẹ

- Được rồi không khóc nữa giờ có mẹ rồi mẹ sẽ chăm sóc con tốt để em bé chào đời khỏe mạnh

Hạ Đan có vẻ mệt mỏi đến đoạn đường về nhà ôm chặt tay bà Dung mà ngủ suốt đoạn đường về nhà như một đứa trẻ không chịu lớn

- Mẹ à mẹ vào trong sẽ có người dẫn mẹ về phòng nghỉ ngơi nhé để con bế cô ấy theo sau

- Chúng ta ở đây sao?

- Mẹ không thích ở đây hả?

- Không ý mẹ là nó to quá

- Ở đây chỉ có vợ chồng con thôi có mẹ nữa sẽ vui hơn

Bà Dung không dám vào vì nghĩ thân phận mình thấp bé thấy Cao Minh Hào ân cần với bà và Hạ Đan như vậy bà mới đi vào trong người làm trong nhà chu đáo dẫn bà về phòng đã chuẩn bị Hạ Đan ngủ say xưa không biết gì

- Mẹ ăn chút gì đi đừng ngại gì hết ở đây như nhà của mẹ và vợ con thôi

- Con bé vẫn còn ngủ sao?

- Từ khi biết mình không có cha mẹ ruột cô ấy ngủ rất ít hôm nay có mẹ mới ngủ nhiều như vậy khi nào cô ấy dậy con sẽ mang đồ ăn lên sau mẹ ăn đi

Sau đó Cao Minh Hào xuống dùng bữa tối với bà Dung được đối đãi như vậy bà ấy cũng không thấy sợ nữa mà thấy thoái mái và tự nhiên hơn

Trước mắt là Hạ Đan đã có thể vui vẻ hơn giờ đến lúc Cao Minh Hào giải quyết lão Vương và Hạ An sao cho đúng với những gì họ làm với Hạ Đan và bà Dung họ ác một thì Cao Minh Hào ác với họ mười
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.