Tống Ý ấp úng hồi lâu mới nói: “Thật sự không phải như cậu tưởng tượng đâu.”
Đào Đào: “Ừm hử?”
Tống Ý hít nhẹ một hơi, cô đặt cái tay lạnh như đá lên mặt rồi thuật lại: “Anh ấy…… Thổ lộ với mình, sau đó……”
Đào Đào bổ sung giúp cô: “Sau đó cậu không từ chối phải không?”
Tống Ý nhỏ giọng: “Mình nói mình cần thêm chút thời gian.”
Giọng nói của Đào Đào có lẫn cả ý cười: “Tốt thật.”
Tống Ý ngây người, một lúc lâu sau cô mới hỏi lại: “Hình như cậu không bất ngờ mấy.”
Đào Đào ngáp một cái: “Có gì để bất ngờ đâu chứ?” Chuyện xảy ra ngày hôm đó, có ai không nhận ra? Tạ Tinh Thuỳ không chỉ thích Tống Ý, mà đã yêu sâu đậm, thấm vào tận xương tuỷ.
Tống Ý cũng suy nghĩ cẩn thận, gương mặt cô hơi ửng hồng, cô nói: “Mình sợ sẽ phụ lòng anh ấy.”
Đào Đào đáp lại: “Cậu có thể nghĩ được như vậy, mình thấy vui thay Tạ Thần.”
Tống Ý không phải là người am hiểu những chuyện này, nói đến đây đã là cực hạn của cô: “Vậy…… Mình ngủ nhé?”
“Ngủ đi, ngủ đi!” Đào Đào cười đùa: “Mơ đẹp nha~~~”
Tống Ý tắt điện thoại.
Đào Đào vừa rồi còn cợt nhả ngã người lên sô pha, áo ngủ thật mỏng vẽ ra đường cong cơ thể quyến rũ hấp dẫn, mái tóc uốn gợn sóng nằm tán loạn, tuy nó che khuất được đôi mắt nhưng không che được đôi môi đỏ mọng còn chưa tẩy trang của cô ấy.
Cô ấy nhìn quanh ngôi nhà to lớn nhưng lạnh tanh, một chốc sau lại nhếch môi cười: Tống Ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-em-cung-den/423399/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.