Tống Ý cạn lời: “Mình cũng không phải là nhà tiên tri, sao biết cậu sẽ đến được?”
Tạ Tinh Thuỳ tinh ý bổ sung: “Bữa sáng này là làm cho tôi.”
Dịch Dao bị đáp trả, nhưng vẫn phản ứng cực nhanh, đảo mắt nhìn: “Tạ Thần, cái này là anh không đúng rồi, Tiểu Thiên đến làm tuyển thủ cho YD, sao anh lại để cậu ấy nấu ăn vậy?”
Tạ Tinh Thùy gặp chiêu nào tiếp chiêu đó: “Tôi nói, bữa sáng này là cô ấy làm cho tôi, không phải làm cho cả căn cứ YD.”
Điểm này khác biệt rất lớn: Làm cho Tạ Tinh Thuỳ thì chỉ có thể là bạn bè hoặc thậm chí là quan hệ thân thiết hơn nữa, hoàn toàn không như chuyện làm cho cả căn cứ.
Bên thất thủ vốn không còn gì để cãi lại, không thì bọn họ nhất định sẽ nói: “Cao thủ so chiêu, tôi đến cậu đi, tuyệt vời.”
Thấy hiệp này mình đã mất lợi thế, Dịch Dao bắt đầu tạo ra trận đấu thứ hai.
“Làm nhiều như vậy, mình có thể ăn một chút không?” Tuy miệng đang hỏi, nhưng người đã ngồi xuống trước bàn ăn.
Tạ Tinh Thùy trả lời: “Không phải cậu mua thức ăn sáng rồi sao? Ăn của cậu đi.”
Dịch Dao: “Cái này là tôi mua cho Tiểu Thiên, tôi không thích ăn ngọt.”
Tạ Tinh Thùy đáp lại: “Cô ấy làm không nhiều lắm, vừa đủ một mình tôi ăn.”
Dịch Dao nhấn mạnh: “Anh ăn được nhiều bánh mì nướng kẹp thịt xông khói vậy sao?”
Tạ Tinh Thùy: “Tôi ăn hết được!”
Thấy hai người sắp gây nhau đến nơi, Tống Ý chặn lại: “Được được, hai người ăn đi, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-em-cung-den/423391/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.