Sau khi nghe câu này, Tống Ý vội vàng trả lời: “Không phải tôi tiếc gì đâu, chỉ là lúc trước tôi đã dùng qua rồi……” Mặc dù lát nữa sẽ đem đi giặt, nhưng đồ đã dùng qua mà cho người khác thì kỳ lắm.
Tạ Tinh Thùy: “Không sao đâu, tiết kiệm là một phẩm chất tốt, một mình cô dùng tận mấy cái, có phải là quá lãng phí rồi không?”
Tống Ý: “……” Nghe thì rất có lý, nhưng sao cô cứ thấy chỗ nào đó không đúng cho lắm.
Tạ Tinh Thùy xua xua tay nói: “Thôi thôi, bỏ đi.” Chiêu lạt mềm buộc chặt này rất có tác dụng đó.
Tống Ý ngẫm lại sự quan tâm của Tạ Tinh Thùy dành cho mình, anh còn từng đem giường gấu lớn tặng cho cô, vậy mà cô do dự nãy giờ chỉ vì một cái chăn lông, làm như vậy có vẻ ích kỷ quá.
Vì thế cô nói: “Nếu anh không chê thì giữ lại dùng đi!”
Tạ Tinh Thùy vui vẻ nhận lấy: “Đều là người một nhà, ghét bỏ gì chứ?”
Tống Ý ngẩn ra.
Tạ Tinh Thùy đã đi đến phòng ăn.
Tống Ý mỉm cười, tâm trạng cũng đột nhiên tốt hẳn lên.
Đều là người một nhà, cũng đúng, mọi người ở YD đều là người một nhà!
Tống Ý lên lầu đi tắm, Tạ · kế hoạch hoàn thành · Tinh Thùy lập tức bỏ thức ăn xuống, nhanh chóng chạy ra ôm cái chăn lông vào lòng, như đang muốn giấu đi vì sợ lỡ như Tống Ý đổi ý muốn lấy lại.
Suốt đêm qua, Phì ca đã đói đến nỗi không ngủ được, đợi đến bây giờ để quang minh chính đại xuống lầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-em-cung-den/423379/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.