Tống Ý ngây người, rất lâu cũng không có phản ứng gì.
Tạ Tinh Thùy nói: “Cứ quyết định như vậy đi.”
Tống Ý vội vã từ chối?: “Không cần đâu, tôi chỉ cần mỗi giường thôi, cái khác…”
Trọn bộ nội thất này tận hai trăm vạn, sao cô có thể lấy được?
Tạ Tinh Thùy nói: “Cô nhìn thử xem, có giường nào có thể kết hợp được với bộ nội thất này?”
Tống Ý trả lời: “Mua giường màu trắng là được rồi.”
Tạ Tinh Thùy là một nam thẳng nhưng rất có mắt thẩm mỹ, anh trịnh trọng nói hươu nói vượn: “Loại này là trắng ấm chứ không phải trắng bình thường, muốn tìm cái thích hợp thật sự không dễ đâu.”
Tống Ý: “Nhưng mà chúng……”
Tạ Tinh Thùy nhìn cô: “Tôi còn chưa dùng, cô sẽ không chê chứ?”
Chúng đều là bạn tốt của gấu trắng lớn, sao cô lại chê được?
Tống Ý do dự cả buổi mới nói: “Bộ nội thất này rất đắt.”
Tạ Tinh Thùy cười, đáp lại: “Nhưng nếu cô không cần, chúng cũng chỉ có thể vào nhà kho hứng bụi thôi.”
Tống Ý vừa nghe liền đau lòng không chịu nổi.
Tạ Tinh Thùy lại nói: “Cô đừng nghĩ nhiều quá, dù sao cô cũng ở trong căn cứ, để trong phòng cô cũng tốt hơn để ở nhà kho mà phải không?”
Câu này rất có lý, Tống Ý bị thuyết phục thêm một chút.
Tạ Tinh Thùy cười rồi tiếp lời: “Tống Tống à, tiết kiệm là một phẩm chất tốt.”
Tên đàn ông phá của như anh mà còn không biết xấu hổ nói ra hai chữ này!
Tống Ý hỏi anh: “Anh thật sự không cần chúng nữa sao?”
Kỹ thuật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-em-cung-den/423375/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.