Câu xin lỗi này thật nực cười.
Sáng hôm đó cho tới lúc cô đi Tô Quang vẫn không nói một lời, bây giờ lại…nói vậy là có ý gì?
Tống Ý lạnh nhạt nói: “Không có gì để xin lỗi, tự giải quyết cho tốt đi.”
Tô Quang nhận ra cô muốn cúp máy liền sốt sắng: “Anh biết em sẽ không tha thứ cho anh nhưng em xem, chúng ta đã kề vai chiến đấu hơn hai năm, vì lợi ích của chiến đội…”
Anh ta không nói Tống Ý sẽ không tức giận. Đằng này anh ta lại cứ nhắc đến liên tục, lửa giận trong lòng Tống Ý bùng lên, cô cười châm biếm: “Kề vai chiến đấu? CST?”
Lời nói của cô đầy sự chế giễu thế mà Tô Quang không nghe ra được, vội vàng trả lời: “Đúng vậy, chúng ta cùng nhau đi ra từ nơi tối tăm nhất, cùng vất vả luyện tập, còn cùng nhau lấy được song quán quân. Chúng ta sắp trở thành vô địch thứ hai rồi, không nên vì chút chuyện nhỏ nhặt mà cãi nhau gây mất tình đoàn kết đúng không?”
Năng lực đổi trắng thay đen này không phải ai cũng có. truyen bac chien
Tống Ý hỏi anh ta: “Ý các người là tôi đang cố tình gây sự?”
Tô Quang khựng lại.
Tống Ý lại hỏi: “Nếu không muốn xin lỗi thì đừng ép bản thân.”
Thấy giọng cô ngày càng lạnh đi, thái độ cũng cứng rắn hơn,Tô Quang không nhẫn nhịn nữa, giọng của anh ta trở nên lạnh lùng: “Cô có ý gì?”
Tống Ý không muốn cãi nhau với anh ta nên cô định để điện thoại treo, chừa cho đôi bên chút tình nghĩa. Không ngờ Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-em-cung-den/274013/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.