Triệu Thư Di vén tóc ra sau tai, thẹn thùng nói: “Con chào bác Lê ạ.”
Hôm nay cô nàng mặc một chiếc váy hoa nhí hai dây để lộ ra đôi vai trần mảnh mai. Tóc dài để xõa tôn lên làn da trắng sứ của Triệu Thư Di. Đôi mắt trong trẻo long lanh của cô từ lúc đi vào cứ mãi dính chặt trên người Lê Minh không rời.
Bà Lê nhìn Triệu Thư Di từ trên xuống dưới một cách trìu mến, cảm khái nói: “Ôi lâu quá bác mới gặp lại cháu đấy Thư Di. Càng lớn càng xinh đẹp kiều diễm.”
Mặt Triệu Thư Di đỏ ửng lên, cô nàng thẹn thùng cúi đầu cười, không phản bác lời của bà Lê.
Vừa thấy Triệu Thư Di, Vũ Gia và Tịnh Kỳ đã tỉnh cả người. Hai cô gái khó chịu liếc mắt nhìn nhau không hiểu chuyện gì đang xảy ra thế này.
So với Tịnh Kỳ cái gì cũng thích giữ trong lòng, thì Vũ Gia lại là một người rất thẳng thắng. Cô nàng nhíu mày nhìn Lê Minh, giọng bực bội hỏi: “Cậu lời Triệu Thư Di tới à?”
Nghe Vũ Gia hỏi, Tịnh Kỳ lén thử liếc nhìn biểu cảm của Lê Minh. Cậu không hề kinh ngạc chút nào, mặt vô cảm nhìn về phía Triệu Thư Di, như đây chỉ là một chuyện bình thường không có gì đáng lo. Cậu bình thản trả lời câu hỏi của Vũ Gia: “Không phải.”
Tuy câu trả lời của Lê Minh khiến Tịnh Kỳ yên lòng, nhưng cô không cách nào vui lên nổi. Từ lúc Triệu Thư Di vào cửa, cậu cứ nhìn cô nàng chằm chằm, đôi mắt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-cung-tim-duoc-em/2870406/chuong-16.html