🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bên trong Tu Trúc Mậu Lâm, nước mưa rả rích rơi trên phiến lá trúc rồi lại lộp bộp rớt xuống bùn đất bên dưới.



Trong rừng trúc thoát ẩn thoắt hiện hai ba thân ảnh mờ ảo.



“A Hộc, chạy chậm thôi.”



A Hộc bước cái chân ngắn cũn khó khăn vượt qua một cái ao nhỏ, tay cậu nắm chặt lấy áo choàng của cha mình.



Tiếng mưa ầm ầm rơi lộp độp trên mặt ô cũng chẳng thể nào đánh thức Chung Kiều. Cô được cha ôm chặt trong lòng, hết xoay trái lại xoay phải.



Xa xa một chiếc đèn lồng leo lắt đang treo trước cửa gian nhà, căn phòng cũ nát vẫn vững vàng dưới cơn mưa nặng hạt.



Chung Sơ khua khẽ tay: “Kiều Kiều dậy nào, tới nơi rồi.”



Kiều Kiều đáp xuống đất, nửa tựa lên vai ca ca mình, vẫn còn ngái ngủ.



A Hộc nói: “Lần sau không cho muội theo nữa.”



Kiều Kiều tỉnh cả ngủ, trợn mắt: “Sao vậy?”



“Muội là cái đồ còn ghẻ. A cha ôm muội mà nửa vai bị ướt rồi kìa.”



Kiều Kiều nhìn vệt nước đọng trên vai Chung Sơ, không phục nói: “Lần tới muội tự đi được.”



“Thôi nào, đừng cãi nữa.” Chung Sơ tách hai đứa nhỏ ra, một trái một phải dốc hết bùn trên đế giày hai nhóc, rồi phủi phủi quần áo: “Vào thôi.”



Hôm nay mưa to, mà phần lớn tụi nhỏ đã ngay ngắn vị trí chỗ ngồi hết rồi.



Chung Sơ lấy sách ra chuẩn bị giảng bài.



Trong khi đó, Chung Kiều lại mờ mờ ám ám.



Cô nhóc mang theo thịt khô của a

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-cung-gap-go/2442707/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cuối Cùng Cũng Gặp Gỡ
Chương 7: Lời an ủi
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.