Miên Nhi vì quá sợ hãi, không tiếp nhận nổi lượng thông tin cực lớn này mà xin phép về trước rồi ba chân bốn cẳng chạy nhanh. Hạ Linh chỉ biết thở dài với tính cách của con bé ấy, nó chỉ thoải mái và buông thả khi ở cạnh cô mà thôi. 
\- À mà phải rồi, tối nay mình đi ăn lẩu nhé chồng, em mới tìm được một quán này ngon lắm 
\- Ừ, theo em cả 
...... 
Đến trước cửa nhà hàng, cô kêu anh đứng đợi ở đây, khi nào cô gọi thì hẵng lên. Anh dù có hơi khó hiểu nhưng vẫn nghe theo cô đứng ở bên dưới. Cô lên đến tầng 2 thì thấy Lưu Thiên Khải đã ngồi ở một bàn cạnh cửa sổ, cô liền tiến đến nở một nụ cười rạng rỡ 
\- Anh đến sớm vậy? Chờ tôi có lâu không? 
Lưu Thiên Khải vừa ngẩng đầu lên thì nhìn thấy nụ cười của cô làm anh ta ngơ ngẩn mãi mới trả lời lại 
\- Tôi cũng vừa mới đến thôi 
Sau đó anh ta lịch thiệp đứng dậy kéo ghế ra mời cô ngồi. Chút nữa thôi chắc anh ta chẳng còn ga lăng được như thế đâu 
Trò chuyện ăn uống một hồi, Lưu Thiên Khải mới dò hỏi vào vấn đề chính mà anh muốn biết nhất 
\- Không biết là...cô Hạ Linh đây đã có ai chưa? 
Cô thầm cười lạnh trong lòng, biết ngay mà 
\- À, anh nhắc tôi mới nhớ, hôm nay tôi còn dẫn một người khác tới đây để giới thiệu cho anh nữa, để tôi gọi họ lên đây 
Thiên Khải nhíu mày, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-anh-cung-tim-thay-em/2989556/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.