- Mình đang ở đâu thế này? 
Hạ Linh ôm đầu ngồi dậy ngơ ngác nhìn xung quanh phòng, cô suýt lăn xuống giường vì giật mình. Anh đang nằm co ro ngủ ở trên sofa. Cô mới nhớ lại hôm qua, tự nhiên cô đau đầu sau đó ngất đi không biết trời đất gì nữa. Vậy là anh đưa cô vào đây rồi chăm sóc cô cả đêm ư? 
Cô nhẹ nhàng bước xuống giường lại gần chỗ anh, nhìn thật kĩ vào khuôn mặt đẹp trai đó và nhớ kĩ trong tâm trí, nhỡ sau này hợp đồng giữa cô và anh có hết hạn thì mỗi ngày cô sẽ nhớ đến khuôn mặt này là sẽ không thấy cô đơn nữa. 
- Mạc Thiếu Quân, anh có biết không? Chỉ những lúc anh ngủ say như này, em mới có cơ hội để bày tỏ hết lời nói trong trái tim em. Em...yêu anh, rất nhiều, nhiều hơn là em nghĩ. 
Cô thổ lộ xong thì không kìm được mà đặt một nụ hôn vào trán anh, nụ hôn chứa tất cả tình yêu mà cô dành cho anh, sâu đậm... 
Anh vừa động đậy là cô đã nhanh chóng đứng thẳng tắp người, anh mơ màng mở mắt thì đã thấy cô tỉnh và đang đứng trước mặt anh. Nụ cười ấy, cứ luôn khắc sâu vào tâm trí anh vậy, nó như một ánh sáng nhỏ chiếu sáng cả cuộc sống của anh. 
- Anh dậy rồi à? 
- Ừ? Sao em lại bước xuống giường, đã đỡ chút nào chưa? 
- Tôi đỡ rồi. Giờ chỉ có bụng của tôi là có vẫn đề thôi 
Cô đứng xoa bụng rồi than thở 
- 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-cung-anh-cung-tim-thay-em/2989537/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.