Lớp 12a3 hôm nay nhộn nhịp bất bình thường. Nhưng đối với Hân Y, dù có ồn ào cỡ nào đi nữa thì nó vẫn là con số 0. Thứ cô bé quan tâm chỉ là mấy công thức toán học khủng khiếp, bởi vậy cô nàng mới trở thành trò ngoan của cô Ly - giáo viên toán lớp này.
"Hân Hân!" Người kêu Hân Y như vầy chỉ có một người, và người đó là Hương Khê. Dù cả lớp này gọi Hân Y là Y Y hay bất cứ cái tên nào khác thì Hương Khê luôn chỉ gọi cô bé là Hân Hân.
Hương Khê từng nói: cái tên Hân Y này chỉ là một giả dụ điển hình cho hai chữ Hân Hân. Hương Khê giỏi văn, nhưng đôi khi có mấy lời nói làm người khác khó hiểu.
"Chuyện gì không. Lớp trưởng?" Hân Y điềm tỉnh cất lời hỏi Hương Khê
"Cô Ly tìm cậu. À! Cả Trần Duy cũng vậy, cậu sướng nha, hotboys khối 12 bị cậu hớp hồn mất rồi. Hihi..." Hương Khê gian tà cười gian rồi biến mất.
Hân Y chỉ nhẹ lắc đầu một cái rồi cũng đi tìm cô Ly.
Vừa vào tới phòng giáo viên, mặt mày Hân Y đã sa sầm, gì đây? Cái tên đang ngồi nói chuyện cùng cô Ly chẳng phải là tên vô duyên, vô lại cô gặp hôm trước sau? Oan gia ngõ hẹp quá rồi, trái đất vừa tròn vừa bé mà.
"Hân Y! Em đến rồi à? Vào đây, vào đây" cô Ly tươi cười kéo Hân Y ngồi xuống ghế
Tên vô lại nào đó nhìn Hân Y, mắt chăm chăm nhìn con người ta đến nổi cô Ly phải nhắc nhở những ba lần mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong/78188/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.