🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không biết sao lúc Trường An nói ra câu kia, Trầm Tuần cảm thấy hốt hoảng. Đúng vậy, anh hối hận, từ lúc thốt ra câu đầu tiên anh đã hối hận rồi.



Bao năm qua, nỗi thống khổ của Lạc Thập Giai không ít hơn anh. Tuy anh hận Diêm Hàm nhưng không thể phủ nhận, sâu trong thâm tâm anh phải thầm cảm ơn ông ta. Nếu không phải Diêm Hàm liên tục gây khó khăn, có lẽ Lạc Thập Giai đã gả cho Trình Trì, như năm đó anh cưới Chu Tư Viện vậy.



Nhưng Diêm Hàm không để cô gả cho Trình Trì, sau đó trời xui đất khiến, số phận lại đẩy cô quay lại bên anh. Quãng đường này họ đã tháo gỡ nhiều khúc mắc và hiểu lầm của nhau, cũng như biết bao nhiêu lý do chồng chất khiến họ xa nhau. Bọn họ biết được những điều này không phải để xa nhau thêm lần nữa, không phải sao?



Câu hỏi của Trường An làm Trầm Tuần chột dạ không dứt, anh không có lời nào để phản bác. Trầm Tuần vẫn im lặng, điếu thuốc chưa châm lửa trên tay bị anh bóp nát. Anh nắm chặt tay, chặt đến nỗi các khớp xương hằn lên trắng bệch.



Anh không nhớ rõ mình đã chạy ra như thế nào, cũng không nhớ mình đã điên cuồng tìm kiếm trong vô vọng như thế nào. Anh chỉ nhớ mục đích khi lao ra ngoài, anh phải tìm cô trở về!



Lạc Thập Giai không lái xe, Trầm Tuần không biết cô sẽ đi đâu, để tìm cô, anh tưởng như mình phải lật tìm từng tất đất. Thôn Trung Bình không lớn, ước chừng chỉ gần

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong-tinh/2512511/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Cuối Con Đường Tình
Chương 37
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.