- Vậy thì cô cứ coi như chuyện hôm nay là có thật đi. - Nói xong, Chí Kiên nắm lấy tay Hàng Lâm, lách qua đám người bu kín họ về hướng bãi đậu xe. Cái nắm tay như ngầm thừa nhận tất cả…
Trái tim của Hàng Lâm bắt đầu loạn nhịp, thêm một chút cảm giác hạnh phúc khó tả thành lời.
Nhìn lại phía sau, họ không dí theo hai người thế nên cũng được tính là tẩu thoát thành công. Sau khi thuận lợi vào trong xe. Chí Kiên như trút giận mà đấm mạnh vào vô lăng.
- Xin lỗi cậu… đáng ra hôm nay phải là ngày vui của chúng ta… vậy mà tớ đã phá hỏng nó rồi. - Chí Kiên nhìn cậu với đôi mắt không thể nào buồn hơn được nữa.
- Cậu đâu có lỗi, người phá hỏng cuộc vui của chúng ta là vợ chưa cưới của cậu kia mà? - Hàng Lâm vuốt ve tóc của Chí Kiên.
- Đừng nhắc nữa… bây giờ cậu muốn đi ăn không? - Chí Kiên nhấn ga, phóng đi trên con đường lớn.
- Không, tớ muốn về nhà. - Hôm nay tâm trạng của Hàng Lâm không ổn, lúc lên lúc xuống. Cậu cũng chả hiểu bản thân…
- Được, tớ về nhà cùng cậu.
- Không cần, cậu nên đi xử lí công việc trên công ty đi. - Hàng Lâm nhanh chóng từ chối.
Chí Kiên im lặng không nói gì. Chỉ nhìn sang cậu với đôi mắt đượm buồn. Cậu hiểu tâm trạng của Chí Kiên lúc này, nhưng hôm nay là quá đủ rồi.
Sau khi chiếc xe dừng lại trước căn hộ nhà cậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong-khanh-nhu/3500547/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.