Tự dưng lại rủ tôi đi ăn? Có ý gì đây hả? - Hàng Lâm khoanh tay nhìn thẳng vào mắt David.
- Thì đơn giản là muốn mời cậu thôi, bộ không được sao?
- Tất nhiên, mà còn không rủ thêm Tuyết Nhi nữa chứ, chắc chắn là có uẩn khúc. Nói đi, cậu muốn gì?
- Cậu là nhân viên văn phòng chứ có phải là thám tử đâu mà suy luận gớm thế? Đợi đồ ăn ra đi rồi tôi nói. - David cốc vào đầu Hàng Lâm một cái.
Trong lúc đợi món lên, Hàng Lâm vẫn luôn nhìn chằm chằm David làm hắn ta khó chịu. Cứ nhăn mặt mãi, đến khi không chịu được mới giơ tay đầu hàng.
- Rồi tôi chịu thua cậu luôn đấy, đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đấy nữa! Tôi muốn mời cậu vì chúng ta chơi với nhau cũng được 7 năm, với lại tôi cũng sắp được thăng chức, muốn đi ăn mừng cùng cậu.
- Thăng chức? Ý là từ Phó Giám Đốc lên làm Giám Đốc ấy hả? - Hàng Lâm ngạc nhiên che miệng.
- Ừm, với lại tôi còn được đi ký hợp đồng với một công ty lớn ở Bắc Kinh nữa. Nên muốn cậu chung vui cùng. - David cười cười, lắc lắc ly rượu vang trên tay.
- Công ty lớn ở Bắc Kinh sao... Ý cậu là công ty nào thế? - Hàng Lâm ngẫm nghĩ một chút.
- Công ty Vũ Lăng ấy, nghe nói người ký hợp đồng với tôi lần này là người bằng tuổi chúng ta đấy... - Lỗ tai Hàng Lâm ong ong, cái tình huống gì nữa đây?
- Mà tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-con-duong-khanh-nhu/3458768/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.