Một ngày kia, Giai Giai không có trở về, Từ Nhan và Lưu Vũ vô cùng nóngruột, gọi điện thoại qua qua cho Tiểu Ngư. Khoảng cách từ nhà chị TiểuNgư đến nhà Từ Nhan rất gần, đi bộ chỉ mất mười phút, suy nghĩ một chútcũng có khả năng. Nhưng như Lưu Vũ nói, không thể để cho Giai Giai quađêm bên ngoài một mình được, cho nên ra lệnh bảo Giai Giai trở về.
Lưu Vũ không ngừng gọi điện thoại thúc giục, thậm chí còn bảo sẽ đíchthân qua đó đón cô để uy hiếp cô trở về, rốt cuộc Giai Giai trở về, conmắt đỏ ngàu, giống như đã khóc.
“Anh, chị dâu, em đồng ý đi xem mắt.” Giai Giai đột ngột nói.
Đối với thay đổi thình lình của Giai Gia, Từ Nhan và Lưu Vũ muốn rớt cằm xuống, hai mặt nhìn nhau. Hôm nay Giai Giai sao thế? Khi ở trên xe đãrất kỳ quái, nhưng chỉ xem như đứa bé tính tình hay đùa giỡn, tâm tìnhkhông tốt thì ai cũng có, nhưng bây giờ vừa trở về lại đột nhiên ném ramột câu nói như vậy rồi đi vào phòng khóa cửa, có cái gì đó rất khôngổn. Giai Giai vẫn phản đối việc đi xem mắt, mặc kệ Từ Nhan đeo bám daidẳng như thế nào, cô vẫn im lặng không lên tiếng, tại sao hôm nay lại tự động đề cập đi nói chuyện này?
“Hôm nay Giai Giai không bình thường, em thử đi xem một chút xem có thểmoi ra được cái gì không.” Lưu Vũ thở dài, cảm thấy nhức đầu rồi.
Từ Nhan hiểu rõ ý tứ trong lời nói của Lưu Vũ, tuy bọn họ là anh em,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-voi-trung-ta/1870666/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.