Từ Nhan không ngờ anh ta lại xuất hiện ở thư viện.
Đối với anh ta, có lẽ không có yêu, nhưng cũng có thương hại, tổn thương đến từ chính cha mẹ anh ta.
Lúc trước khi cô bị tổn thương, cô đột nhiên muốn cha mẹ của mình cũngcó thể phản đối mối tình đầu của cô như vậy. Thật ra thì cô không hề tức giận, mặc dù lúc ấy cũng có chút bực mình bởi vì thế lực của cha mẹanh, cô còn nhớ rõ từng câu chữ mà cha mẹ anh nói với cô lúc đó: "Mộtnhân viên thư viện nho nhỏ như cô, làm sao có thể kết hôn với con traitôi được chứ? Con tôi là sĩ quan, tương lai của nó có rất nhiều lựachọn, hoặc ít nhất cũng có thể chọn được một nhân viên nhà nước, mà côthì nhiều nhất chỉ là một nhân viên quèn trong một xí nghiệp nhỏthôi.Tôi đã cho con tôi tìm hiểu một nữ cảnh sát, người ta xuất sắc hơncô nhiều, cho nên sau này cô đừng quấy rầy con tôi nữa, dù cho con traitôi có thích cô đi nữa thì tôi và chồng tôi cũng sẽ không thừa nhận côlà con dâu nhà họ Triệu đâu." Lúc ấy những lời mẹ Triệu nói còn sờ sờ ởtrước mắt, năm đó cô đã dứt khoát rời đi. Tiểu Triệu là một đứa con trai ngoan, cha mẹ phản đối thì lúc đó anh ta cũng nói chia tay với cô, saunày cũng chưa từng liên lạc với cô, rồi lại nghe nói anh ta đi xem mắtngười nữ cảnh sát kia, còn chuyện cụ thể phát triển như thế nào thì côkhông biết.
Những chuyện này làm cô nhớ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-voi-trung-ta/1870663/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.