Lúc Từ Nhan nói ra câu đó, cả người Giai Giai đều ngẩn ra, cô không thể tin được nói: "Chị dâu, chị nói cái gì vậy?"
"Có phải em đi hẹn hò không? Em nói thật cho chị biết đi?" Từ Nhan hỏi.rất nghiêm túc
Không phải cô hoài nghi Giai Giai cái gì, mà là cả ngày nay Giai Giairất không bình thường. Nguyên ngày hôm nay không hề thấy em ấy đâu, lạicòn về trể như vậy, vẻ mặt cũng không đúng, cho nên cô cho rằng em ấynhất định là đi hẹn hò. Nhưng nghĩ cũng không đúng, nếu quả thật là đihẹn hò, sao người đó lại có thể không mời em ấy ăn cơm được chứ? Nhưngnhững dấu hiệu này, làm cho cô cảm thấy gần đây Giai Giai không đúnglắm.
"Chị dâu, sao chị có thể cho là như vậy? Ở thành phố N này, người emquen biết cũng không nhiều, vậy em có thể đi hẹn hò với ai được chứ?"Giai Giai cảm thấy suy nghĩ của chị dâu thật kỳ quái, sao cô có thể đihẹn hò được chứ? Người quen của cô ở thành phố N cũng không nhiều.
"Vậy tại sao giờ này em mới về nhà? Em đừng nói với chị là em đi phỏngvấn trễ như thế mới về?" Đối với cái lý do này, cô không thể tin được.
"Chị dâu, em có thể không nói không?"Dáng vẻ Giai Giai rất đắn đo.
Không phải cô không muốn nói, mà là cô không thể nói, cô đã đồng ý vớingười đó, nhất định không thể nói, đặc biệt là càng không thể nói chochị dâu biết.
"Không được, chuyện này em phải nói rõ với chị, em cũng biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-voi-trung-ta/1870661/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.