Giằng co cả một đêm, Từ Nhan chẳng còn chút hơi sức đâu nữa mà Lưu Vũcũng càng đánh càng hăng. Có lẽ do rượu hoặc là tâm sự được giải quyếtnên anh như được đánh máu gà, xả hàng loạt đạn vào Từ Nhan.
Từ Nhan vẫn luôn cho rằng một đêm bảy lần chỉ có trong sách, thế màkhông ngờ nó xuất hiện cả trên người Lưu Vũ. Tuy không thật sự là bảylần nhưng anh cũng cò cưa cô cả đêm, chí ít hẳn cũng ba lần chứ nhỉ?Cuối cùng, cô gập cả người lại không ngừng cầu xin anh: "Tha cho em đianh Vũ." Nếu không phải không chịu nổi nữa, cô rất khó tưởng tượng mìnhsẽ có ngày cầu xin người khác, tất cả tôn nghiêm ngạo khí đều mất sạchtrong biển lửa, dư lại chỉ còn là những tiếng rên rỉ thở dốc.
Mãi cho đến ba giờ sáng cô mới được ngủ theo đúng nghĩa, dính vào ngựcLưu Vũ, còn anh thì ôm cô nhẹ nhàng, không cho cô phản kháng. Mùi rượutrên người anh đáng ra sẽ làm cô mất ngủ, nhưng vì một loạt hành độnglăn qua lăn lại, hoặc đã ngửi quen mùi rượu rồi nên cô không kiên trìbắt anh đi tắm. Kỳ thực rượu trong anh còn chưa tan hết, trừ khi cô dậylau người cho anh. Nhưng đến cô đã mệt lả cả người ra rồi thì còn giúpanh lau người thế nào, cho nên đành phải chấp nhận thôi.
Gối đầu lên tay anh, Từ Nhan nằm mơ, giấc mơ ấy rất lộn xộn, nhân vậtnào cũng xuất hiện, hình như đó là cảnh khi cô và mối tình đầu chia taynhau rất nhiều năm trước. Gương mặt mối tình đầu vẫn rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-voi-trung-ta/1870658/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.