Hai người thân mật dựa sát vào nhau, trong mắt chỉ có đối phương, anhmột miếng em một miếng. Đặc biệt là Từ Nhan thẹn thùng cúi đầu, khi anhbón cho cô, cô lại lập tức ngẩng đầu, dáng vẻ vô cùng ngượng ngùng.
Trên cây ngoài cửa sổ có tiếng chim hót tựa như vì hai người xóa bỏ hiềm khích lúc trước mà vui vẻ ca hát, nhảy múa trên cành cây, vui sướng mànáo nhiệt.
Trong quân đội đều là đàn ông, chẳng có mấy người phụ nữ, cho nên nhữngchú chim nơi này đều cho rằng phụ nữ là đẹp nhất, đều mong muốn đượcnhìn nhiều hơn. Không phải có một câu nói thế này sao, quân đội không có phụ nữ nên heo mẹ chạy qua cũng là Tây Thi, lời này mặc dù có chút châm chọc nhưng lại là sự thật trong quân đội.
Hôm nay đúng vào ngày huấn luyện, hơn nữa còn tập trung ở gần chỗ cônằm. Thỉnh thoảng binh lính còn đi qua cửa sổ phòng cô, hô khẩu hiệu gìgì đó trong quân đội, cũng không biết có phải cố ý hay không mà số binhlính đi qua hôm nay rất nhiều. Có mấy người vừa mới ngó vào đã bị Lưu Vũ trừng mắt, bọn họ chỉ sờ mũi một cái rồi rời đi, nhưng dù có như vậythì số lượng người chạy qua vẫn không giảm bớt, ngược lại còn có khuynhhướng tăng lên.
Từ Nhan nhìn Lưu Vũ dịu dàng bón từng miếng cháo cho mình, muốn nói lạithôi, cô không biết có nên hỏi hay không. Nếu như cô hỏi, vậy anh ấy cónghĩ cô ngốc không, có cười cô hay không đây? Nhưng nếu không hỏi thìtrong lòng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-voi-trung-ta/1870652/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.