Editor: dohuyenrua
Tiểu Dật Trần không biết nên dùng từ ngữ gì hình dung tâm trạng của cậu lúc này, quả thật đem anh cho sợ ngây người.
"Cháu trai bảo bối, sau này đây chính là nhà cháu? Cháu có thích không?"
Tiểu Dật Trần chỉ gật đầu một cái, cậu thật sự là quá thích rồi, cậu còn tưởng rằng căn hộ kia của mẹ đã rất cao cấp, cậu vẫn còn rất vui vẻ ấy.
Nhưng trước mắt tòa thành này, đó nhất định chính là gặp sư phụ.
"Đi thôi, chúng ta vào xem."
Tiểu Dật Trần tay trái kéo Trình Hạo Thiên, tay phải kéo Nam Hải Lan, khi cậu đi vào biệt thự, đã nhìn thấy nữ giúp việc đứng thành một hàng chỉnh tề.
"Chào tiểu thiếu gia."
Tiểu Dật Trần đầu loá mắt, đột nhiên phát hiện thì ra là cha cậu trâu bò như vậy.
Ừ, xem ra cậu cần xem thật kỹ chuyện này rồi, đây cũng không phải là đùa giỡn, sau này cậu là người thừa kế những thứ này.
Nghĩ tới, Tiểu Dật Trần lộ ra một hàm răng trắng noãn cười nói: "Chào mọi người, cháu tên là Dật Trần, mọi người gọi cháu Dật Trần là được."
"Đi thôi, cháu nội ngoan, chúng ta vào đi thôi."
"Vâng."
Đi vào biệt thự, Tiểu Dật Trần chỉ thiếu chút nữa hét lên, thật ra thì cậu cũng không muốn giống như một lão nông, nhưng, hết cách rồi, đứa bé lớn lên ở cô nhi viện giống như ếch ngồi đáy giếng.
Cậu có thể giả bộ bình tĩnh như vậy đã thực không dễ rồi.
"Mẹ, đây chính là con trai của Cẩm?"
Tiểu Dật Trần lấy lại tinh thần đã nhìn thấy một người phụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-tong-giam-doc-xin-binh-tinh/551383/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.