Editor: dohuyenrua
Tô Nhan cực kỳ cảnh giác nhìn mặt mũi Trình Tự Cẩm có chút âm trầm, tim cũng đập nhanh hơn, rất khẩn trương anh sẽ có phản ứng gì.
Nhưng...
Trình Tự Cẩm khẽ cau mày, nhìn vẻ mặt bảo vệ con của Tô Nhan, giống như anh chính là một người buôn lậu.
“Không mời anh vào ngồi một chút?”
Tô Nhan đôi mày thanh tú thật chặt nhíu lên, theo bản năng ôm chặt con trai trong ngực, Tiểu Dật Trần cũng cảm thấy hình như Tô Nhan rất khẩn trương, vừa vặn mở miệng nói.
“Mẹ, chúng ta mời chú này vào đi, nhìn chú ấy không giống người xấu.” Càng giống như một tên khốn nạn.
Tô Nhan có chút sững sờ, cúi đầu nhìn con trai trong ngực, nhưng Trình Tự Cẩm chỉ nhìn Tiểu Dật Trần, cuối cùng đi vào nhà trọ, Tô Nhan thấy thế cũng vội vàng cùng đi vào theo, trong lòng cũng đã hoảng loạn không thôi.
Trình Tự Cẩm đi tới bên sofa ngồi xuống, nhìn hai mẹ con đứng ở một bên, nhướng mày, trầm giọng nói: “Ngồi.”
Tô Nhan mím môi không nói, cũng không động, một đôi mắt nhìn chòng chọc vào Trình Tự Cẩm, ngược lại đôi mày nhỏ của Tiểu Dật Trần cực kì bất mãn nhíu lại.
“Mẹ, chúng ta cũng ngồi, đây là nhà chúng ta.” Tiểu Dật Trần nói xong không quên trừng mắt nhìn người đàn ông ngồi ở trên ghế sô pha.
Nhưng Trình Tự Cẩm chỉ nhíu mày, hai mắt thâm sâu nhìn vào Tiểu Dật Trần.
Tô Nhan thấy ánh mắt thâm trầm của Trình Tự Cẩm nhìn con trai, hít một hơi thật sâu, đây là anh đã biết, hay vẫn không biết?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-tong-giam-doc-xin-binh-tinh/551381/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.