Tầm mắt Tô Nhan từ trên điện thoại di động di chuyển, dừng ở trên khuôn mặt tuấn mỹ của anh, hai tay khẽ nắm lại.
"Tôi sẽ không cảm ơn anh."
Trình Tự Cẩm chỉ nhếch khoé môi, đưa điện thoại di động nhét vào trong tay cô, sờ khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh như băng của cô thấp giọng nói.
"Sau này em sẽ cảm ơn tôi, em có thể đền bù thịt."
Tô Nhan chỉ nhìn anh cuối cùng cười trào phúng nói: "Nằm mơ."
Trình Tự Cẩm chỉ nhếch môi một cái như có như không, trầm giọng nói: "Đi tắm nhanh, đúng là bên ngoài có rất nhiều người đang đợi em."
Tô Nhan vừa định xoay người di động lại vang lên, lúc này đây cú điện thoại đến làm cho ánh mắt cô loé lên, cuối cùng đành phải nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, trong mắt lộ vẻ châm chọc.
"Tôi ngu ngốc mới có thể tin lời anh nói."
Trình Tự Cẩm nhìn lướt qua điện thoại của cô, trực tiếp kéo cả eo của cô thuận đường đẩy cô vào trong phòng đóng cửa lại nói: "Mặc đẹp chút."
Tô Nhan cứ như vậy bị anh đẩy mạnh vào phòng, một cánh cửa đóng lại sau đó anh nói, có lẽ là theo bản năng cô muốn trốn tránh Tô Diệu Mạn.
Chờ sau khi cô thay quần áo tắm xong đi ra, hình như Trình Tự Cẩm còn đang cầm điện thoại của cô trò chuyện, Tô Nhan không thể làm gì khác hơn là nhìn chằm chằm anh.
Trình Tự Cẩm nghiêng người nhìn cô trong ánh mắt hiện lên chút ý cười thấp giọng nói: "Được, gặp lại sau." Ngắt điện thoại, nhẹ nhàng nâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chui-tong-giam-doc-xin-binh-tinh/551318/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.