Từ Hào Vương luồng lách tới chỗ tôi, cả đám bạn tôi chẳng ai phát hiện, khàn khàn phát giọng nói, tôi chả nhận dạng được đó là hỏi han hay châm biếm nữa.
"Có vẻ ngủ khá ngon nhỉ?".
Mặt tôi dụi dụi vô mặt gối mềm, tôi ngủ như chết ý chả nghe thấy gì.
Từ Hào Vương một tay chống hông một tay che miệng đang mỉm cười, mặt quay nhẹ sang hướng khác.
Vài phút sau tôi cảm nhận có ai đó nhìn tôi chằm chằm tạo cảm giác lạnh sóng lưng, mơ hồ nữa buồn ngủ nữa dậy xem xem ai đang rình trộm. Mắt nhíu hết cỡ mà mở không lên, tôi vẫn còn là con người cơ mà.
"Ai rảnh mà nhìn trộm cô? Tôi đây là quan minh chính đại nhìn đấy".
Hở? Lại đọc trộm suy nghĩ người ta.
Tôi nhắm nghiền mắt tiếp tục ngủ, tôi phát hiện điều gì đó sai sai liền bật dậy, nãy giờ lăn mãi tóc xù chẳng khác gì đống rôm rạ chất thành đống to bự, mắt mở to hoảng hốt.
"Anh...anh?".
"Tôi làm sao?". Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!"Sao anh vào được đây?".
Giữ được bình tĩnh tôi hỏi thêm câu nữa.
"Tôi có phép mà, đi đâu chả được, ngạc nhiên cái gì cơ?".
Tôi thở dài, tự độc thoại trong đầu: Quên mất.
Hắn đứng vững như trụ cột khó đổ, đầu hiện ra vài từ ngữ: Muốn nhờn muốn giấu tôi thì tôi đây chơi với cô tới cùng, xem ai thắng.
"Đi đi, tôi bận ngủ".
"Tôi ở phía ngoài nghe ngóng tình hình, thấy Phương Lâm bạn cô mới té gãy cổ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709811/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.