"Kia không phải là Châu Mộng Dư hay sao? Còn cập kè với người đàn ông khác có chú ý gì đến anh đâu, anh cứ tốn công ngày đêm mong chờ chi cho tổn hao tâm trí sinh u buồn...".
"Câm miệng".
Giai Hân Hi chưa nói hết ý câu nói Từ Hào Vương đã quát lên trừng mắt nhìn người bên cạnh đầy sự phẫn nộ, ngụ ý rằng: Thử nói thêm câu nữa tôi xem.
Giai Hân Hi bị tiếng nói hơi to, bờ vai nhích lên thể hiện sự giật mình, chưa từng thấy Từ Hào Vương tức giận với Giai Hân Hi hôm nay vì tôi mà nặng lời.
Đau tim lắm Từ Hào Vương có hiểu cho tấm lòng này không? Chờ đợi gần sáu năm chưa rung động thế mà Châu Mộng Dư quay về cần sáu giây là chiếm lợi thế nhanh chóng.
Xin lỗi Châu Mộng Dư, tình yêu không có lỗi, lỗi ở cô xuất hiện sai thời điểm, lúc đầu tốt nhất cô đừng nên quay về thì hơn quay về đây là do cô tự tìm đường chết cho chính mình, Châu Mộng Dư, cô đừng trách tôi.
"Sao im thế? Mỏi chân hả?".
Phương Lâm quay qua nhìn tôi đang cúi gầm mặt nhìn chân bước, gió se se lạnh đầu mùa đông thổi qua từng loạn tóc đen dài được cột gọn trên đỉnh đầu, khăn len quàng trên cổ cũng bay lên hạ xuống như vui cười theo gió, tay Phương Lâm ấm hơn tay tôi nhiều tay tôi lạnh buốt luôn ấy. Tôi lắc đầu vẫn không ngước đầu lên nhìn xem sắc mặt thái độ Phương Lâm thành ra thế nào, sao trong lòng tôi cảm giác sắp xảy ra một tai kiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709802/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.