Miêu Tân nhìn tôi cười muốn bể cái bụng, tôi lườm xéo, đứng dậy phủi mông, tim vẫn còn đập nhanh vì giật mình, tôi thề là xém nữa tôi ngất tại chỗ.
"Trời sáng rồi, cô không về hiện thực sao?".
Miêu Tân nhìn lên trời, thuận miệng hỏi.
"Tôi không thích lắm, khoảng chiều tôi sẽ về, tôi thích ở đây hơn, không ồn ào, khói bụi, không khí lại trong lành nữa".
Tôi khen ngợi, có phần thất vọng thế giới thật.
"Vậy tôi phải đi trước, ban ngày tôi không tiện xuất hiện, có gì tối gặp sau".
Miêu Tân giống Từ Hào Vương, vừa dứt lời đã biến mất không cho người khác có cơ hội trả lời hay hỏi thêm một câu nào nữa. Cái cây trước mắt tôi mờ dần theo thời gian, tôi sờ vào thân cây, cây như ảo ảnh, nhìn thấy nhưng không thể chạm, rồi nó biến mất ngay trước mắt tôi, chiếc lá trên tay tôi lúc nãy khi đứng dậy tôi lượm được cũng tan biến, trước mắt tôi bây giờ chỉ là đồng cỏ non bình thường.
Tôi không có cảm xúc gì, buồn ngủ, tôi ngã lưng xuống đám cỏ non ngủ, mềm, thơm mùi hoa, nhanh chóng đi vào giấc ngủ, trong mơ xuất hiện một cánh cửa, có đề chữ phía trên.
MUỐN QUA THẾ GIỚI THẬT THÌ BƯỚC VÀO.
Tôi nhìn, Từ Hào Vương để sẵn cánh cửa để tôi qua lại hai thế giới dễ dàng, Từ Hào Vương cũng quan tâm tôi đấy chứ, khi có hắn, hắn là người đưa tôi qua lại hai thế giới, hắn đi mới tìm cách này.
Sau một giấc ngủ ngon, tôi thức dậy vươn vai cho tỉnh ngủ, bụng đánh trống kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709767/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.