"Anh hại cô ấy bị thương từ kiếp trước đến kiếp này, anh không thấy hổ thẹn với lương tâm sao?".
"Tại sao phải hổ thẹn?".
Từ Hào Vương vờ không hiểu hỏi ngược lại.
"Nếu tôi làm Châu Mộng Dư có lại ký ức kiếp trước, anh nghĩ anh còn có cơ hội tiếp cận cô ấy không?".
"Đều là chỗ quen biết, cậu có cần làm khó nhau như thế không? À, nếu tôi cho Châu Mộng Dư biết thân phận của cậu, cô ấy có muốn xa lánh cậu không?".
Từ Hào Vương hỏi ngược lại câu hỏi Phương Lâm hỏi hắn.
"Chắc chắn một trăm phần trăm là không".
Phương Lâm khẳng định, nói giọng dứt khoát.
"Việc riêng giữa tôi và Châu Mộng Dư, tốt nhất cậu không nên xen vào, hậu quả gia đình cậu không gánh nổi thì đừng trách sao tôi lại ác".
"Ây da, lại đem chức quyền ra hù doạ nhau đấy à? Công nhận anh hơn tuổi tôi, chức cao hơn, còn sức mạnh? Anh nghĩ tôi không bằng anh?".
"Chăm sóc Châu Mộng Dư đi, tôi đưa Châu Mộng Dư vào thế giới của tôi".
Từ Hào Vương không một lời từ biệt đã biến mất trong không khí, tay Phương Lâm cuộn chặt thành nắm đấm từ bao giờ, cơn tức chạy thẳng lên đầu sắp bốc khói, cố gắng nuốt chọn cục tức vào trong lòng, bước tới chăm sóc tôi.
Tôi mơ màng thức dậy trên giường trong giấc mơ.
"Nằm im đi, đừng có động đậy".
Giọng trầm, lạnh quen thuộc vang lên trong căn phòng.
Tôi nghe lời, nằm im một chỗ, hắn đi tới giơ tay lên, một màu tím nhạt bao quanh người tôi.
"Cái gì vậy?". Tôi hỏi, Từ Hào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709763/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.