Tôi vỗ ngay tim vài cái khẳng định.
"Anh cứ tin tưởng ở tôi, nếu tôi cạn máu mà chết thì tìm ai mà đòi đây?".
"Khi nào cắt tay xong thì đi bệnh viện kiểm tra, nếu còn ít thì để khi nào có nhiều máu thì cắt tay đào tiếp, tôi ở đây hai trăm năm rồi, ở thêm hai năm nữa cũng không sao".
"Trong lúc giúp anh tôi có thể có người yêu không?".
"Không".
Tôi ngạc nhiên hỏi lại.
"Tại sao?".
"Cô độc thân và còn trong sáng mới giúp được, cô có người yêu thì sẽ yếu hơn một nữa".
Ở điểm này hắn không thể nói rõ nên bịa lý do như vậy, thế mà tôi cũng tin răm rắp, tôi im lặng nhắm mắt ngủ.
Tôi thấy hơi lạnh nên kéo chăn lên chùm kín, tôi nheo mắt mở ra xem, có chăn? Thoát khỏi giấc mơ rồi, sáng rồi, không sao, ba mẹ đi vắng rồi ngủ tiếp vậy, trong căn phòng bình yên, ánh nắng len lỏi qua rèm cửa chiếu vào phòng.
Tiếng điện thoại reo lên phá giấc ngủ ngon của tôi, tôi với tay ra bàn để cạnh giường lấy điện thoại, tôi không xem mà bắt máy luôn.
"Alo".
Tôi nói chuyện trong tình trạng ngái ngủ.
"Trưa rồi con không dậy đi mà còn ngủ nướng".
"Dạ? Mới tám giờ sáng thôi mà mẹ".
Tôi trả lời đại chứ có biết mấy giờ đâu, đầu dây bên kia im lặng một chút để xem lại đồng hồ có hư không mà trả lời. "Mười hai giờ rồi".
"Nhưng mà có việc gì đâu mà con phải dậy sớm ạ?".
"Giáo viên vừa gọi điện cho mẹ".
Tôi nghe tới đây liền ngồi bật dậy, vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-ma/1709748/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.