Chín tiếng trôi qua, cánh cửa phòng cấp cứu liền mở, mẹ anh hối hả bước đến cạnh ông bác sĩ:
" Bác sĩ, con..con bé sao rồi? Nó có làm sao không bác sĩ?"
" Bà cứ yên tâm, bệnh nhân đã qua cơn nguy kịch nhưng đang trong trạng thái hôn mê, người nhà có thể vào thăm!"
Nghe ông nói cô đã qua cơn nguy kịch, lòng bà như nhẹ hẳn đi, bà thở phào quay ra phía anh.
Anh ngồi dựa lưng vào tường, do mệt quá nên đã ngủ thiếp đi.
" Thần Vũ! Thần Vũ!" Bà lay lay người anh gọi anh dậy.
" Con vào thăm con bé đi!"
Nghe thấy bà nói vậy, anh liền đứng lên lao thẳng vào trong.
Đập vào mắt anh là một thân hình nhỏ nhắn, yếu ớt đang nằm trên chiếc giường trắng.
Anh khẽ sải bước lại gần, ngồi thụp xuống đất, nắm lấy bàn tay của cô. Lạnh...tay cô lạnh quá, hơi ấm của tay cô đâu rồi? " Vợ!" Miệng anh khẽ mấp máy.
Đáp trả lại anh chỉ có sự lặng im của căn phòng. Mẹ anh nhìn thấy cảnh tượng này cũng cảm thấy đau lòng.
" Thần Vũ, quần áo con ướt rồi kìa, hay là về thay rồi lại đến đây?"
Bà nhẹ nhàng hỏi nhưng ánh mắt của anh vẫn dán chặt lấy cô, anh khẽ lắc đầu.
" Nếu không thay con sẽ bị cảm mất! Chu Hạ sẽ không sao đâu con, nghe lời mẹ đi!"
Dù bà có nói thế nào anh cũng lắc đầu, bà cũng bó tay.
" Vậy mẹ về mang quần áo đến cho con nhé!"
Nói xong bà liền quay người ra ngoài.
Tại sân bay...
Một chuyến bay vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chong-dien/3793079/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.