Bóng đêm buông xuống.
Giang Tùy Châu bận rộn một hồi ở Bộ Lễ, đến khi sắc trời hoàn toàn đổi màu mới về Vương phủ.
Anh không quên chuyện của Từ Độ, vừa về phủ thì đi thẳng đến viện của Từ Độ.
Do anh không thông báo trước nên Cố Trường Quân không đến — Đây chính là mục đích mà Giang Tùy Châu không báo trước, có mấy lời, anh cần nói riêng với Từ Độ.
Trong viện của Từ Độ lúc ấy đang chuẩn bị bữa tối, thấy Giang Tùy Châu đến, biểu hiện của Từ Độ rất bình tĩnh, sai bọn tỳ nữ dọn thêm một bộ chén đũa rồi cho các nàng lui ra ngoài.
Sau khi người hầu lui hết, chỉ còn lại hai người họ.
Chỗ ở của Từ Độ rất yên tĩnh, ngoài cửa số bóng trúc chập chờn, trong phòng hương mực lởn vởn. Trên bàn trước của sổ còn đặt một bàn cờ, ván cờ đang bỏ dở.
Giang Tùy Châu ngồi xuống, nhìn về phía Từ Độ thì thấy Từ Độ đang cười nhẹ nhàng.
“Cuối cùng, chủ thượng cũng biết ngày mười lăm mỗi tháng có công việc cần bàn giao cho thuộc hạ.” Hắn nói. “Thuộc hạ không cơ trí bằng Trường Quân, còn đang nghĩ xem nếu chủ thượng không biết, nên dùng cách gì để gặp mặt người một lần đây.”
Hắn nói chuyện một cách thẳng thắng, vạch trần thân phận của Giang Tùy Châu.
Giang Tùy Châu cũng không tiếp tục lá mặt lá trái với hắn, ỷ vào thời cổ đại không có dụng cụ như máy thu âm thu hình, nói thẳng: “Trong thư phòng có không ít sách, ta có thể dòm ngó được đôi chuyện từ trong đấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chien-than-tan-tat-ve-lam-thiep-va-cai-ket/358963/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.