Sau khi mọi người thu dọng phòng ngủ, hầu hạ Giang Tùy Châu rửa mặt thay quần áo ngủ xong xuôi thì bị Giang Tùy Châu đuổi hết ra ngoài. 
“Không cần người ở lại đây.” Giang Tùy Châu ngồi dựa đầu giường, tay cầm một quyền sách, lạnh nhạt căn dặn: “Bổn vương muốn xem sách, chốc nữa sẽ tự nghỉ ngơi.” 
Nghe nói thế, Mạnh Tiềm Sơn nhìn một Giang Tùy Châu lạnh lùng ngạo mạn, rồi lại liếc thoáng qua gian sau. 
Hoắc phu nhân đang một mình ở đấy vệ sinh rửa mặt. 
Mạnh Tiềm Sơn tự nhận tinh ý mà vâng lời, dẫn mọi người lui xuống. 
Trong phòng ngủ không còn hạ nhân nào lưu lại, khi Mạnh Tiềm Sơn bước ra ngoài, còn tri kỷ khép cửa lại dùm Giang Tùy Châu. 
Mọi người đi hết, trong một thoáng căn phòng rộng lớn đột nhiên trở nên cực kỳ im ắng, chỉ còn lại tiếng nước ở gian sau. 
Không có ai kế bên rồi. 
Giang Tùy Châu thở phào một hơi, thả lỏng người, quẳng sách xuống, ngã phịch ra giường. 
Khổ quá mà, anh tưởng rằng chỉ cần ngủ trên trường kỷ một đêm, lại không ngờ rằng, bắt đầu từ lúc bản thân vượt thời gian đến đây, chưa có cơ hội ngủ giường một lần nào. 
Anh thầm hạ quyết tâm. 
Phải nhanh chóng tăng cao độ tín nhiệm của Hoắc Vô Cữu đối với mình lên, sau đó tìm cơ hội tống y khỏi phòng mình. 
Có điều, dù thế nào thì… bây giờ, số ngủ trường kỷ, xem chừng là trốn không thoát rồi. 
Tựa vào đầu giường bình tâm lại trong chốc lát, Giang Tùy Châu khuất phục trước số mệnh mà nhặt sách lên, ngồi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoi-chien-than-tan-tat-ve-lam-thiep-va-cai-ket/358955/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.